CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 76

lại: “Được rồi được rồi, không có chuyện của ngươi nữa, đi chơi đi.” Đại
Bạch không phục, cổ họng vẫn phát ra tiếng kêu ừng ực, Nhẫm Cửu đánh
đánh vào đầu nó, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Nam nhân của ta đã bị ngươi dọa
đến phát khóc rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa, đi đi!” Nàng đặt nó xuống
rồi gọi lớn một tiếng, “Đại Hoàng!”

Nghe thấy tên này, Đại Bạch lập tức cụp đuôi trốn mất.

Sở Cuồng vẫn nằm ngửa dưới đất bất động, Nhẫm Cửu ngồi xổm xuống

nhìn hắn: “Ta đuổi nó đi rồi, đứng dậy đi.” Lúc này Sở Cuồng mới cử động,
hắn đưa tay định lấy nón giáp xuống, nhưng động tác bỗng khựng lại,
Nhẫm Cửu thấy sắc mặt hắn càng khó coi, nàng nhíu mày hỏi, “Lại làm sao
nữa?”

“Nón giáp…” Trán hắn toát mồ hôi lạnh, “Dính đầy nước bọt của sinh

vật, không thể phán đoán nó có ăn mòn hay không…”

Nhẫm Cửu thở dài: “Về mặt này thì chàng đúng là nhát gan thật.”

“Vô tri.” Giọng Sở Cuồng bình thản, nhưng sắc mặt đã tái đi, “Trong

tinh hệ, chiến đấu giữa sinh vật nhân hình và phi nhân hình để tranh đoạt
không gian tồn tại hoàn toàn vượt qua tất cả nhận biết của cô, cơ thể bọn
chúng là vũ khí hóa học hung ác nhất, nếu không có bảo vệ bên ngoài mà
tiếp xúc với chúng thì không khác gì tự sát…” Chưa dứt lời, Nhẫm Cửu đã
chùi đi nước bọt của Đại Bạch còn sót trên mũ giáp hắn, sau đó giống như
lần trước ấn nhẹ vào nút bấm bên đầu hắn, “Bụp” một tiếng, gỡ nón giáp ra.

“Vậy sao, có thấy tay ta bị thối rữa không?”

Sở Cuồng im lặng nhìn bàn tay Nhẫm Cửu một hồi, sau đó âm thầm

đứng dậy lui ra ba bước, “Trong vòng ba ngày xin đừng lại gần tôi trong
vòng một trượng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.