CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 391

- Loại chim câu này vốn rất hiếm có, theo ta biết, thiên hạ tổng cộng chỉ

có ba con.

- Thế sao?
Tiểu Tiên lại thở dài, nói:
- Muốn nuôi được một con chim câu như thế này, thật không phải là một

chuyện dễ dàng, người mà có thể nuôi được nó, thiên hạ cũng tuyệt không
quá ba người.

Diệp Khải Nguyên càng ngạc nhiên hơn:
- Tại sao?
Tiểu Tiên hỏi ngược lại:
- Ngươi có biết con chim câu này bình thường ăn gì không?
Diệp Khải Nguyên lắc lắc đầu.
Tiểu Tiên nói:
- Ta biết chắc ngươi sẽ không bao giờ tưởng tượng đến nổi.
Diệp Khải Nguyên miễn cưỡng cười nói:
- Cái nó ăn ít ra cũng không phải là thịt người chứ?
Tiểu Tiên cũng cười cười, ngưng không trả lời, đột nhiên vỗ vỗ tay, kêu

lên:

- Tiểu Thúy.
Một tiểu cô nương tươi cười ứng thanh đi tới.
Tiểu Tiên nói:
- Đao của ngươi đâu?
Tiểu Thúy lập tức từ trong ngực rút ra một cây ngân đao cong cong, trên

can nạm minh châu.

- Tốt lắm, bây giờ ngươi có thể cho nó ăn.
Tiểu Thúy lập tức cởi y phục ra, từ trên thân người cắt ra những miếng

thịt đỏ lòm ướt sũng máu, trên mặt tuy đau đớn vã mồi hôi lạnh, nhưng
miệng vẫn cười rất tươi.

Con chim câu bay lên, lao đến như chim ưng, vồ lấy miếng thịt, rồi bay

ra ngoài cửa sổ.

Nó cũng giống như nhiều người, khi ăn không muốn có người khác ở

bên cạnh đứng nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.