CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 519

Bạch y nhân dùng một chiếc bình gỗ rất nhỏ, rải lên mặt đất một lớp bột

vụn màu bạc giống như bụi tro vậy.

Nhưng đến lúc ánh sao mọc lên thì bụi tro này cũng bắt đầu lấp lánh

ngân quang.

Diệp Khải Nguyên cười nói:
- Tối nay có phải ngươi chuẩn bị ăn cái sân này vì vậy mới rải hồ tiêu lên

nó không?

Bạch y nhân lạnh lùng nói:
- Ngươi nói nhiều quá.
Diệp Khải Nguyên thốt lên:
- Thế sao?
Bạch y nhân nói:
- Ngươi cũng cười quá nhiều.
Diệp Khải Nguyên cười nói:
- Đó chỉ vì ta đã nhìn ra một chuyện.
Bạch y nhân hỏi:
- Chuyện gì?
Diệp Khải Nguyên nói:
- Ta thấy ra ngươi không phải là một kẻ lạnh lùng khắc nghiệt, có lúc

trong lòng ngươi muốn cười, nhưng thường cố gắng nén lại mà thôi.

Bạch y nhân:
- Tại sao ta phải cố gắng nén lại?
Diệp Khải Nguyên nói:
- Tại vì ngươi muốn khiến người khác sợ ngươi.
Bạch y nhân quay người, đẩy cửa sổ mở ra, rất lâu sau mới chậm rãi nói:
- Ngươi còn nhìn thấy gì nữa?
Diệp Khải Nguyên cười cười:
- Ngươi nếu chịu để cho ta nhìn khuôn mặt ngươi, ta nhất định còn có thể

nhìn ra được nhiều chuyện hơn nữa.

Bạch y nhân đột nhiên quay đầu lại, nhấc chiếc mũ cỏ lên.
Khuôn mặt của y cũng không có gì khác so với mọi người nhưng với

người khác y có chín cái chấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.