CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 543

- Ai tận mắt nhìn thấy?
Diệp Khải Nguyên nói:
- Một người mà ta tuyệt đối tin tưởng.
Mặc Cửu Tinh cười nhạt:
- Người mà ngươi tin tưởng cũng không ít.
Diệp Khải Nguyên than thở:
- Ta cũng biết đây là một tai bệnh của ta, chỉ tiếc là ta sửa chữa không

được.

Mặc Cửu Tinh không nói thêm.
Chiếc mũ cỏ tuy là đã bị cắt nát, nhưng vẫn còn vừa vặn che kín khuôn

mặt của y, không ai nhìn thấy vẻ mặt của y được cả.

Có lẽ trên mặt đó vốn không có xúc cảm.
Diệp Khải Nguyên nhịn không được hỏi:
- Tại sao ngươi vẫn đội chiếc mũ cỏ đó?
Mặc Cửu Tinh nói:
- Vì bên ngoài có chó đang sủa.
Diệp Khải Nguyên ngơ ngác:
- Bên ngoài có chó sủa, có quan hệ gì với ngươi đội mũ chứ?
Mặc Cửu Tinh lạnh lùng nói:
- Ta đội hay không đội mũ thì có quan hệ gì với ngươi chứ?
Diệp Khải Nguyên cười.
Chàng đột nhiên phát hiện ra người này tuy trầm mặc ít lời, kỳ thật lại là

người rất biết nói chuyện, lời nói ra thường có thể ngay lập tức bịt miệng
chặn họng kẻ khác, khiến người không những không cách gì biện luận cũng
không có cách gì hỏi tiếp được nữa.

Nhưng Diệp Khải Nguyên vẫn có lời muốn hỏi, hơn nữa không hỏi

không được.

Mặc Cửu Tinh treo một sợi dây dài trên cây đinh, nằm lên sợi dây đó hơn

nữa dường như còn tỏ ra rất là thoải mái.

Khi y ngủ vẫn đội chiếc mũ cỏ đó.
Trong thiền phòng ngày chiếc ghế cũng không có, Diệp Khải Nguyên

đành phải đứng bắt chuyện:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.