CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 573

Diệp Khải Nguyên vẫn cố gắng nén lòng lại.
Muốn câu cá lớn nhất định phải biết kiên nhẫn.
Trung niên nhân này khoanh hai tay đi đến, một cặp mắt xem ra rất tinh

nhanh, rất sắc bén. Trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào cây gậy trúc, đột
nhiên hỏi:

- Có phải muốn bán không?
Diệp Khải Nguyên gật đầu.
Chàng chỉ tay lên tám chữ treo miếng giấy đỏ.
Người trung niên thản nhiên nói:
- Miếng ngọc này là Hán ngọc chỉ tiếc rằng chạm khắc hơi kém.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Không những chạm khắc còn kém, ngọc cũng không tốt lắm.
Trên mặt người trung niên nở một nụ cười nói:
- Nhà ngươi buôn bán rất là trung thực.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Con người ta vốn rất trung thực.
Người trung niên nói:
- Không biết ngươi muốn bán giá bao nhiêu?
Diệp Khải Nguyên nói:
- Giá cao.
- Ba vạn lạng?
Diệp Khải Nguyên nói:
- Ba vạn lạng đúng.
Người trung niên ngạc nhiên nhìn Diệp Khải Nguyên giống như nhìn

một kẻ điên.

... Diệp Khải Nguyên nhơn nhơn nói:
- Chất ngọc của tấm ngọc bài này tuy không quá tốt, chạm trổ cũng rất

kém. Nhưng nếu ngươi muốn mua được thì phải đưa ra ba vạn lạng, thiếu
một văn tiền ta cũng không bán.

Người trung niên không nói gì cả quay đầu bỏ đi.
Diệp Khải Nguyên lại cười. Đám đông người ồn ào đứng xung quanh

cũng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.