DẠ KHÚC - Trang 81

toại ông ta vẫn điều hành công ty răm rắp. Ông nổi tiếng độc đoán. Làm
việc với mấy cha già gần chết mà còn tham quyền cố vị, tao không thích.
Trung vỗ vai Bửu:
- Mày không làm việc với ông ta đâu mà lo.
Bửu bỗng nói:
- Tao muốn biết chi tiết hơn về công việc, cũng như lương và quyền lợi
của tao.
Trung liền hào hứng giải thích vai trò, cương vị, trách nhiệm của chức vụ
mà Bửu sẽ nhận, nếu làm ở công ty Vĩnh Hưng.
Sau một thời gian im lặng khá lâu, Bửu lên tiếng:
- Mày thừa biết tánh tao vừa nóng, vừa thẳng. Bởi vậy, tao chẳng làm
được đâu lâu. Đúng là dạo này tao chưa tìm ra việc thích hợp, nhưng tao
vẫn không hứng thú với công ty Vĩnh Hưng.
Trung hạ giọng:
- Tại sao? Mày có thể nói cho tao biết không?
Bửu nói:
- Nói thật, tao vác mảnh bằng chạy đi xin việc hầu như gần hết các công
ty, xí nghiệp thuộc thành phố, nên tao cũng nghe ngóng được đôi điều.
Công nhân của ông Vĩnh Hưng rên ông chủ như bọng.
Trung vội hỏi:
- Họ rên về vấn đề gì?
- Lương bổng, giờ làm việc, chế độ khen thưởng, nghỉ bệnh, vv... Họ bảo
ông ta bóc lột sức lao động nên mới bị trời phạt nằm một chổ. Chẳng lẽ
mày không đồng cảm với họ.
Trung ngập ngừng:
- Tao cũng mới vào làm việc nên đúng là không nghe gì hết.
Bửu tò mò:
- Mày phụ trách công việc gì vậy?
Trung nghiêm giọng:
- Không dối, cũng không giấu mày, tao đang tập sự để thế chổ của ông
Vĩnh Hưng.
Bửu bật cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.