Phong Hạ bị ba cô chọc cho vui vẻ, trực tiếp bỏ rơi ông, nhìn về phía bà
Phong nói chuyện, “ Mẹ, mẹ tìm cho con cái khăn lông, hai ngày nay con sẽ
ở nhà...”
**
Ba ngày này, Phong Hạ đều ngoan ngoãn nghe lời Tư Không Cảnh, chỉ
ở trong nhà, không đi đâu, không nhìn cái gì, cũng không nghĩ về điều gì,
thậm chí mỗi ngày đều ăn ngon ngủ yên, cũng không liên lạc nhiều với anh.
Biết cô về nhà, tối ngày thứ hai, Phong Dịch Tu cũng về Phong gia.
Hai anh em, một người nằm một người ngồi trên ghế soopha, không khí
vô cùng ấm áp.
“Anh,” Cô tủm tỉm cười, nhìn Phong dịch Tu “Khi nào anh mới cươí
được chị Diệp Tử đem về nhà mình thế?”
Phong Dịch Tu dịu dàng nhìn cô “Nhanh thôi, đến lúc đó...Hạ Hạ nhà
chúng ta sẽ là phù dâu xinh đẹp nhất.”
“ Vâng.”Cô híp mắt cười, gật đầu “ Em cũng muốn đi chọn váy cưới với
chị Diệp Tử,”
“ Được.”Phong Dịch Tu vuốt vuốt tóc cô, cân nhắc một chút mới lên
tiếng hỏi “ Hạ Hạ, chuyện lúc trước được xử lý như thế nào rồi?”
Sau khi nghe xong, vẻ mặt Phong Hạ cũng không biến đổi nhiều, “ Em
cũng không biết nữa, mấy ngày nay em cũng không xem tin tức.”
Cô vừa nói xong thì điện thoại ở trong phòng ngủ chợt vang lên.
Cô bước nhanh vào phòng, thấy màn hình hiện lên người gọi đến là
Giản Vũ Doanh, cô hít một hơi thật sâu mới nhấn nút nhận.