Cuối cùng cô ta cắn răng, vung tay một cái, mặt lạnh cũng đi về chỗ
nghỉ ngơi của mình
Tư Không Cảnh mặt không thay đổi đến chỗ nghỉ ngơi của mình ngồi
xuống, ai ngờ lúc này Mục Hi ngồi bên trái anh lại rút một điếu thuốc khác
ra khỏi hộp, im lặng đưa cho anh
Anh khẽ nhướng mày, nhìn Mục Hi vài giây, cuối cùng cũng đưa tay
nhận lấy điếu thuốc
Tiếp theo Mục Hi lấy bật lửa trong túi ra đưa anh, chờ anh đốt xong,
mới lạnh nhạt mở miệng “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, người mang tiền về
cho Live”
Âm thanh trước sau như một như người trên cao nhìn xuống
Tư Không Cảnh hít một hơi khói, lập tức nhíu mày, chỉ hơi gật đầu coi
như chào hỏi
Từ sau khi vào đoàn đóng phim, coi như đây là lần đầu tiên hai người
trực tiếp tiếp xúc
Cách đó không xa Phong Hạ luôn nhìn mọi hành động của Tư Không
Cảnh, chờ đến khi nhìn thấy anh nhận lấy điếu thuốc từ tay Mục Hi thì cả
người khẽ run lên
Kể từ khi anh và cô quen nhau, đã lâu rồi anh không hút thuốc
Tại sao cô cảm thấy, bây giờ anh lại xa lạ đến vậy
Chỗ cô và anh ngồi cách nhau ước chừng vài mét, nhưng khi nhìn thấy
vẻ mặt hờ hững của anh, thấy bộ dạng khi anh hút thuốc lá, cô cảm thấy quá
xa lạ