ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 446

Anh đưa tay đang vuốt mi tâm xuống, nhếch miệng nở một nụ cười khổ:

“Cậu muốn mình giải thích thế nào?... Mình thật sự bị cô ấy làm cho tức
giận đến điên rồi.”

Nhìn cô bình tĩnh như vậy đối diện với chính mình, lời nói chất vấn,

nhìn cô đối mặt với chính mình không chút lay động, giống như đang nhìn
một người xa lạ, nhìn cô nói anh không liên quan đến việc cô qua lại với
người đàn ông khác.

Nếu như nói anh rời đi năm năm, đánh cược hoàn toàn vào sự tự tin của

chính mình và tình thế bắt buộc cô.

Vậy thì mãi đến giờ phút này, anh mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng.

cô nói với anh, anh không nên miễn cưỡng cô.

Cho nên, Tư không Cảnh, nếu như lời cô ấy nói là thật, vậy thì mày

không còn có cơ hội được bước vào thế giới của cô ấy nữa rồi, mày nên làm
gì bây giờ?

“thật ra mình rất tò mò, bình thường nhìn cô ấy ở cùng với Diệp Diệp,

bộ dạng không có chút công kích.” Đới Tông Nho suy tự chút lát, nhướng
mày.

“Cậu không phải đã rõ ràng rồi sao.” Anh rút một điếu thuốc ra, sau khi

đốt thì đưa tới gần môi. “một khi cô ấy đã nhận định chuyện gì, chỉ biết làm
theo ý như nguyên tắc của chính mình, dù biết vậy là sai.”

“Mình thấy cô ấy là một nguời cố chấp.” Đới Tông Nho đưa gạt tàn cho

anh. Trong tất cả mọi chuyện, khó khăn nhất là bồi dưỡng tình cảm…Chỉ
là, cậu không hiểu rõ lắm, mình cũng coi như là người đi trước, lúc ấy có
thủ đoạn nào chưa dùng qua? Mình đã dùng sáu năm, mặt mũi và tôn
nghiêm sớm đã vứt lên mặt đất, cho đến khi Tiểu Bàn ra đời mới bồi dưỡng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.