ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 562

này mới giống con gái của ba, đủ kiêu ngạo! Rời khỏi cái tên khốn khiếp
đó, tìm một người đàn ông tốt mới chính là lựa chọn chính xác nhất!”

Dung Tư hàm nhìn thấy Phong hạ đi làm về, vẻ mặt mệt mỏi, không

nhịn được. “Hạ Hạ, con đi nghỉ đi, không cần phải đến bệnh viện mỗi ngày
như vậy đâu.”

“Không sao.” Cô suy nghĩ một chút, thu hồi suy nghĩ đang bay lơ lửng.

“ba, ngày mai có thể xuất viện rồi đúng không? Vậy ngày mai con nói với
Sharon sắp xếp lịch trình để con nghỉ sớm một chút, vè nhà ăn mừng ba
xuất viện.”

“Được!” Phong Trác Luân vỗ chăn, mặt mày hớn hở. “Để ba con tự

mình xuống bếp, ăn mừng thể lực của ba giờ đây còn tốt hơn thời còn trẻ.”

Không đợi Dung Tư Hàm trợn trắng mắt nhìn mình, ông còn nói. “Hàm

hàm, bà gọi Phó Chính tới ăn, còn có… sắp bước sang năm mới rồi, bà xem
xem Kha Đằng và Doãn Bích đã về chưa? Cũng gọi họ tới luôn.”

“Ba.” Phong hạ vuốt trán. “Bác sĩ không phải nói ba nên tĩnh dưỡng

trong thời gian dài, không nên tự làm khổ mình sao…”

“Cái gì là tự làm khổ mình, không phải chỉ là ăn một bữa cơm với bạn

tốt của mình sao!”

Phong Trác Luân xem thường. “Ba đã hỏi bác sĩ rồi, chỉ cần nằm trên

giường vận động không thành vấn đề, là được rồi…”

Sau khi nghe xong, Dung Tư Hàm quả quyết cuộc tờ báo trong tay lại

đập vào mặt ông.

“A, đúng rồi.” Phong Trác Luân chân chó cười cười với vợ mình, vuốt

vuốt lỗ mũi. “Hạ Hạ, con cũng gọi cho Phó Úc đi, ấn tượng của ba với cấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.