ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 160

vẫn còn một người quan tâm đến mình.

Không giống như con người đang đứng trước mặt mình, người thì gần
nhưng trái tim thì xa xôi.

“Thế nào được nhỉ? Xem ra quà của anh không cần phải tặng nữa rồi”.
Khưu Lạc tỏ thái độ vô cùng bi ai.

“Hai tay anh trống rỗng thế kia làm gì có quà chứ? Hơn nữa anh có dám
tặng không? Không sợ bị bắt gặp rồi hủy hôn lễ à?”

“Lẽ nào quà phải cầm trong tay sao?” Khưu Lạc cười đầy khiêu khích, anh
đi đến trước mặt cô và nói: “Ngôn Thiên Hạ, sinh nhật vui vẻ! Bây giờ em
nhắm mắt lại để nhận quà của anh”.

Nụ cười hiện lên trong đôi mắt màu xanh ấy, long lanh và xa xôi như những
vì sao. Thế nhưng, trong đôi mắt ấy đã từng soi bóng bao nhiêu thiếu nữ
khác?

Thiên Hạ cố tình mở mắt. Khưu Lạc chán nản cười và nói: “Thật không biết
cái gì, hôn thì phải nhắm mắt chứ”. Nói xong tay trái anh che mắt cô, mùi
hương từ tay áo anh bay sộc vào mũi cô.

Trong chớp mắt đôi môi của cô đã được phủ kín bằng nụ hôn.

Trong chớp mắt nữa, chiếc hộp âm nhạc trong tay cô bị người khác cướp
mất, cô chỉ nghe thấy bịch một tiếng, chắc nó đã bị người ta ném ra một
khoảng xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.