ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 306

Đột nhiên, con rắn hổ mang rẽ sang một căn phòng khách khác trong tầng
một, đó là phòng ngủ của Khưu Lạc. Tới trước cửa, Thiên Hạ hơi kinh sợ,
lẽ nào con rắn sẽ giết anh ấy? Thiên Hạ vừa sắp đẩy cửa vào khuyên anh
mau chạy trốn, bỗng nghe thấy tiếng một cười đàn ông khẽ cười và nói:
“Cực cưng, con về rồi”.

Ngôn Thiên Hạ đứng ở trước cửa tiến thoái lưỡng nan, lọ tinh dầu trong tay
đang bỏng cả da lòng bàn tay, nhưng không thể nào làm giảm bớt sự tê lạnh
trên lưng.

Người đàn ông đó tiếp tục khẽ cười: “Rắn của ta đã về rồi, anh không sợ
sao?”

Là anh ta… Thiên Hạ nghe ra chủ nhân của âm thanh này là ai rồi!

Một âm thanh khác, dây thanh trầm ấm mà cô vô cùng quen thuộc, lạnh
lùng đáp: “Vương Tiểu Nhị, trò chơi nên kết thúc rồi”.

“Ha ha, anh có biết tối nay tôi sẽ tới lấy mạng của anh không? Tiếng cười
phóng túng đó, vang lên sởn gai óc trong đêm tối. Thiên Hạ suy nghĩ rất
nhanh, lấy điện thoại ra bắt đầu ghi âm. Nếu như Vương Tiểu Nhị thực sự
là hung thủ, hung thủ sẽ tự mình thừa nhận phạm tội, đoạn ghi âm chính là
chứng cứ có hiệu lực nhất.

[B]“Đúng thế, tất cả mọi người đều bị những màn kịch của anh che mắt.
Lời nguyền rủa của Pharaoh, có điều đó chỉ là truyền thuyết cổ xưa, anh lại
lấy chiêu bài đó để giết cả nhà Hank, và giá họa thành công cho Sudaly”.
Khưu Lạc cười nhạt, “Sudaly chẳng qua chỉ là một cô gái thần kinh không
bình thường, ngay từ nhỏ đã học lịch sử Ai Cập, ảo tưởng mình chính là
một người Ai Cập cổ đại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.