ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 74

“Khi tôi còn nhỏ….” Trần Giai Vân uống một hớp bia rồi nói: “Ngay từ nhỏ
tôi đã muốn lấy một người có nhiều tiền”.

“Ha ha…” Thiên Hạ cười phá lên, cô cảm thấy Giai Vân nói rất thật, đây
chẳng phải cũng là ước mơ của nhiều cô gái hay sao?

“Thế nhưng, câu chuyện công chúa và hoàng tử chỉ là lừa đảo mà thôi”.
Trần Giai Vân bóp bẹp lon bia và ném đi, bia chảy đầy mặt đất: “Cho dù có
cố gắng học hành thì cũng chẳng có hoàng tử nào lấy tôi…”

“Bởi vì chị yêu cầu cao quá đấy!”.

“Không, cái thế giới này khi xuất thân đã quyết định tất cả rồi. Cô xuất thân
như thế nào thì sẽ sống trong cái vòng với những người có xuất thân như
thế ấy. Dân thường mà muốn bước vào nhà giàu, đó chỉ là giấc mơ. Cô nhìn
tôi đi, cho dù có thế nào thì cũng chỉ là tình nhân của Lý Ngự Thành. Còn
cô có thể danh chính ngôn thuận bước vào nhà họ Châu”.

Thiên Hạ im lặng không nói gì.

Trần Giai Vân nhìn cô, tay phải khẽ chạm vào mặt cô, những ngón tay sơn
màu đỏ chót dưới ánh trăng càng trở nên vô cùng quyến rũ: “Vì thế, nên cô
cứ ngoan ngoãn mà làm một cô vợ ngoan hiền đi. Phải khoan dung độ
lượng, nhân từ lương thiện, có khổ nữa mệt nữa cũng không được kêu than.
Còn tôi thì sẽ làm một tình nhân hoang phí, tôi muốn làm cho trò chơi này
vui hơn nữa”. Nói xong cô ấy đổ gục vào lòng Thiên Hạ và ôm chặt lấy cô,
không lâu sau đã ngủ say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.