DẠ THIÊN TỬ - Trang 1124

dòng trên hồ nước xanh biêng biếc, dường như phá vỡ mặt gương phẳng
lặng, từ trên mặt nước nổi lên một dải lụa mượt mà trải dài tít tắp.

Bè lái vào vùng sương mù mờ mịt, về phía thần điện nguy nga từ phía xa

xa.

Bè trúc dạt vào sát bờ ở bến cuối hồ nước, tiếng thác nước ầm ầm vang

dội ngay bên tai, trước mặt là một thềm đá quanh co, uốn lượn hướng lên
cao.

Diệp Tiểu Thiên đi theo họ, cùng bước lên mấy trăm bậc thềm đá, lúc đó

mới đến dưới chân thần điện trang nghiêm. Thần điện xây dựng trên vách
núi, nguy nga tráng lệ. Ngước nhìn thần điện, sẽ khiến người ta nảy sinh
một loại cảm giác ngộp thở. Ngay cả Diệp Tiểu Thiên nếu đặt mình vào
trong đó cũng cảm thấy nơi này thần thánh và nghiêm túc khác thường.
Những người Sinh Miêu chưa được khai hóa kia vô cùng kính sợ thần
miếu, cũng có thể lý giải.

Đến đây, Cách Đóa Lão và mọi người trong nhà đều không nói gì, thần

sắc trở lên trang nghiêm. Họ dẫn Diệp Tiểu Thiên đi thẳng đến trước cổng
chính thần điện, nhìn thấy một trụ lớn bằng đá sừng sững, ít nhất khoảng
sáu người ôm, cao khoảng hơn 10 trượng, xung quanh vắng lặng không
thấy bóng người nào ra vào.

Cách Đóa Lão nói nhỏ với Diệp Tiểu Thiên:

- Đến nơi rồi, sau khi vào thần điện, ngươi không được nói bừa bãi, khi

dỗ em bé nín, không khóc nữa thì lui sang một bên, đợi sau khi Thần thị tôn
giả ban phúc cho em bé, thì ngươi sẽ đặt tên cho em bé. Khi trở về ta sẽ
mời ngươi uống rượu.

Diệp Tiểu Thiên làm khó nói:

- Ah... ta không biết dỗ trẻ con!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.