DẠ THIÊN TỬ - Trang 1152

dùng để ca ngợi, lúc dùng để ca ngợi thường là chỉ một người xinh đẹp hào
phóng.

Diệp Tiểu Thiên đương nhiên không biết ý nghĩa mở rộng của từ này,

hơn nữa đã uống đến đầu óc tê liệt rồi, thuận miệng liền đem sự hiểu biết
của bản thân mình nói ra. Triển Ngưng Nhi lập tức sầm mặt lại, coi như
Mao Vấn Trí là vô tâm nhưng nói một cô gái như thế cũng là một

việc cực kỳ thất lễ.

Thái Dương muội muội nhìn thấy sắc mặt Triển Ngưng Nhi trở nên khó

coi, vội dùng Miêu ngữ hỏi nàng, Triển Ngưng Nhi dùng Miêu ngữ thở phì
phò trả lời:

- Đừng để ý tới hắn, đó là một tên hồ đồ, hắn hát mò đấy, từ ngữ kỳ lạ

khó nghe, đừng hỏi nữa.

Thanh âm của nàng đè xuống tương đối thấp, không muốn Cách Đóa

Lão nghe xong không vui nhưng đối với Thái Dương muội muội thì không
thể che giấu.

Thái Dương muội muội nghe xong lập tức hiểu ra, tên đại ngốc đó nhất

định nói lời gì đó cực khó nghe cho nên Triển Ngưng Nhi cô nương mới
khó mở miệng vậy, nàng cắn môi, nhẹ nhàng lùi xuống hai bước, ánh mắt
liếc Mao Vấn Trí nhẹ nhàng xẹt qua một một vòng sát khí.

Mao Vấn Trí hát rất hứng thú, hát xong lớn miệng cao giọng hét lên với

đám bạn rượu kia:

- Thế nào, hát thế nào? Các huynh, toàn bộ đều hay chứ, lợi hại không?

Đám bạn rượu kia nghe không rõ gã đang hát cái gì cũng chẳng biết gã

đang nói gì, nhưng nhìn thấy bộ dạng say sưa của gã cũng biết gã đang
khoe khoang cho nên trầm trồ khen ngợi, người vỗ bàn kẻ đập ghế, so với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.