DẠ THIÊN TỬ - Trang 1150

nghe qua bao nhiêu, nhưng những ca từ này không phải so sánh nàng với
hoa mà là so sánh với chim chóc, nếu không thì chính là cây xanh núi xanh,
đâu nghe qua kiểu hình dung này, ca ngợi bản thân mình xinh đẹp cảm giác
kinh diễm hồn tiêu phách tán, còn khoa trương cho nàng làm Tiên Tử.

Thái Dương muội muội lòng tràn đầy vui mừng, đôi mắt đẹp đang nhìn

Diệp Tiểu Thiên phát ra tia sáng khác thường, nàng vui vẻ tiến lên, cũng
kính Diệp Tiểu Thiên một bát rượu, Diệp Tiểu Thiên nhìn chằm chằm vào
đôi mắt to biết nói của con gái nhà người ta, cố tính không uống, lại không
nói nên lời, đành ngang ngạnh đem bát rượu lớn này đổ xuống dưới.

Bát rượu lớn này xuống bụng, Diệp Tiểu Thiên cũng không nhịn được

nữa, mơ mơ màng màng ngồi xuống, Thái Dưng muội muội nhìn thấy
không khỏi nhoẻn miệng cười, quay đầu sang một tiểu tỷ muội nói vài câu
Miêu ngữ, tiểu tỷ muội đó cười khanh khách rời khỏi.

Mao Vấn Trí uống đến mức người có chút điên, vừa nhìn thấy Diệp Tiểu

Thiên hát đoạn kịch nhận được sự ủng hộ của nhiều người như vậy, cũng
vội vàng đứng lên, lớn miệng, phóng khoáng nói:

- Ta cũng hát một bài, ta cũng hát một bài, tặng cho...

Thái Dương muội muội.

Nói xong không đợi người khác đáp lại, Mao Vấn Trí đã tay trái chống

nạnh, tay phải đặt lên trên miệng, cao giọng hát to lên:

- Đại cô nương đẹp như có sóng lớn, đại cô nương bước vào đồng ruộng

xanh tươi...

Mao Vấn Trí lúc này đầu lưỡi đã quá cứng, hát có chút mơ hồ không rõ

ràng, chẳng qua miễn cưỡng vẫn khiến cho người nghe hiểu được, chỉ là
Thái Dương muội muội không hiểu cái gì gọi là sóng, cái gì gọi là đồng
ruộng xanh tươi, nàng mang theo ánh mắt nghi ngờ một lần nữa lại nhìn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.