DẠ THIÊN TỬ - Trang 162

Nhưng ban ngày ban mặt, dẫu biết không có ai nhìn lén nhưng nàng cũng
không dám nới dây lưng. Huống chi nếu để Diệp Tiểu Thiên biết nàng đến
đây tắm, chắc chắn sẽ có suy nghĩ không bình thường.

Bởi thế, nàng kiên nhẫn chờ tới khi Diệp Tiểu Thiên ngủ say mới lặng lẽ

đi tắm.

Biết rõ mục đích của Thủy Vũ, Diệp Tiểu Thiên nhẹ nhàng thở ra, lập

tức hưng phấn hẳn: “Nàng muốn tắm, vậy chẳng phải mình sẽ được ngắm
nàng trọn vẹn hay sao?”

Diệp Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn trời. Mặt trăng vừa lớn vừa tròn. Thời

tiết hôm nay thật là thuận lợi.

Thưở mới lớn, Diệp Tiểu Thiên cũng từng được ngắm nữ nhân tắm. Lần

đó là hoàn toàn tình cờ. Hắn bắt gặp cô vợ bé của một gia đình quan sai
Hình bộ vừa mới cưới qua cửa không lâu. Khi đó, nàng ngồi trên băng ghế,
trước mặt là chậu nước ấm. Trong hơi nước lượn lờ, thân hình nàng như ẩn
như hiện.

Diệp Tiểu Thiên nhìn qua cửa sổ, thấy một thân hình trắng bóng thì xây

xẩm mặt mày. Ngày đó, hắn định mò sang nhà hàng xóm ăn trộm lê, kết
quả là hắn thất hồn lạc phách trượt xuống từ cây lê, hai tay trống trơn,
không hái được quả lê nào. Nhưng trong lòng hắn tràn đầy hình ảnh căng
tròn ngọt ngào của cây lê.

Đêm hôm đó, trong giấc mộng của hắn, chỉ tuyền một màu trắng bóng.

Tựa như một con đại bạch xà trong sương mù, không ngừng giãy dụa.
Nhưng toàn bộ đường nét trên gương mặt nữ nhân kia hoàn toàn ẩn trong
sương, không thấy rõ. Sáng sớm hôm sau khi tỉnh dậy, đũng quần hắn có
một vết màu trắng.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi sinh ra, Diệp Tiểu Thiên bị mộng tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.