DẠ THIÊN TỬ - Trang 180

Tạng chỉ ngây ngô chờ hắn tới cứu. Còn hắn phải dốc hết vốn liếng tới mức
tưởng như sắp khổ tu thành Tề Thiên Đại Thánh rồi.

Thực ra hắn hoàn toàn có thể phất tay mà bỏ tới kinh thành, không cần

phải tiếp tục đi theo sau lau mông cho Tiết Thủy Vũ nữa. Nhưng hắn lại
không đành lòng bỏ đi. Khi mới thấy nàng gặp chuyện hắn còn cảm thấy
hơi sung sướng kiểu “oán phụ”, nhưng giờ thì chỉ cảm thấy khổ tới mức
không chịu nổi nữa.

Hắn cũng biết, vận rủi liên tiếp đến với Tiết Thủy Vũ cũng không thể

trách nàng. Nàng vốn là một nữ nhân rất xinh đẹp. Mà tại nơi tiểu trấn sơn
dã này lại càng thùy mị nổi bật, như một con đom đóm giữa đêm khuya,
làm sao không gây chú ý với những kẻ có dã tâm được chứ.

Hôm nay, Đường Tăng đáng thương... Thủy Vũ cô nương đáng thương

lại gặp xui xẻo.

Diệp Tiểu Thiên cắm cành cây trên đầu làm mũ che nắng, mệt mỏi ngồi

bên bờ sông, vẻ mặt buồn rầu.

Chuyện hôm nay là thế này... Bên bờ con sông nhỏ có một thôn trang,

trong thôn trang có một vị Hoàng viên ngoại. Gần như cả bốn tòa núi ở đây
đều của Hoàng viên ngoại, cho nên hầu hết dân chúng trong thôn trang đều
là tá điền của nhà đó.

Ở nơi như thế này, một địa chủ cũng được coi như thổ Hoàng đế một

phương, lời nói còn có tác dụng hơn cả Huyện Thái gia, đương nhiên có tác
dụng nhanh hơn lời nói của Hoàng đế. Bởi vì trong thâm tâm dân chúng,
Hoàng đế ở nơi xa xôi còn chẳng đáng sợ bằng Huyện thái gia, mà thổ
Hoàng đế còn đáng sợ hơn cả Huyện thái gia.

Tiết Thủy Vũ dẫn theo tiểu nha đầu đang đói sôi bụng lang thang trong

thôn xin đồ ăn. Hoàng viên ngoại thích làm việc thiện thấy nàng lại đại phát
thiện tâm, nhiệt tình giữ nàng lại, cũng hùng hôn tuyên bố không chỉ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.