DẠ THIÊN TỬ - Trang 187

Hoàng viên ngoại hơi biến sắc. Một nha môn lớn như vậy, sao lão có thể

không biết? Nhưng người trong quan phủ mà lão quen biết chỉ giới hạn ở
huyện nha, từ bao giờ lão có tư cách qua lại với Án sát sứ ti rồi chứ? Vì sao
trên tỉnh đột nhiên phái người đến tận đây, hơn nữa không đi tìm phủ huyện
Kinh Châu, mà lại đến tìm một viên bảo chính nho nhỏ như lão?

Trong phòng khách, Diệp Tiểu Thiên bắt chéo chân, bưng chén trà, đang

híp mắt thưởng thức hình vẽ cung nữ bắt bướm trên tấm bình phong, thì
chợt nghe có tiếng chân dồn dập. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão
viên ngoại bụng bự đang bước nhanh vào, chân còn chưa đến tiền sảnh, cái
bụng đã đi vào trước.

Diệp Tiểu Thiên hớp một ngụm trà, vẫn hiên ngang ngồi yên tại chỗ, đưa

tay chỉ hướng đối diện, chậm rãi nói:

- Ngồi!

Hoàng viên ngoại vốn đã chắp tay, thấy Diệp Tiểu Thiên ngồi khí phách

như vậy, liền vội vã lùi mông ngồi xuống ghế đối diện, giống như Diệp
Tiểu Thiên mới là chủ nhà ở đây. Lão thấp thỏm hỏi:

- Lão hủ là bảo chính ở địa phương này, không biết thượng sai đại giá

quang lâm, có gì chỉ giáo?

Hoàng viên ngoại xem như là thân sĩ ở địa phương, là người có tư cách

bàn chuyện với huyện lệnh đại nhân, đối với một nha dịch nho nhỏ, vốn
không cần khách sáo như vậy. Nhưng mà, người hầu trước cửa nhà Tể
tướng cũng bằng quan thất phẩm. Cho dù là công sai cũng tương tự. Quan
sai của ti Đề hình án sát sứ, làm sao có thể đem so với quan sai tầm thường
ở huyện.

Diệp Tiểu Thiên hắng giọng, nói bằng giọng thản nhiên:

- Hoàng lão gia...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.