DẠ THIÊN TỬ - Trang 213

Hắn cả kinh, thề thốt phủ nhận:

- Tiểu dân chưa từng nhường, thực sự là đại nhân cao minh.

Mới được nửa câu, thấy ánh mắt như cười như không Ngải Điển sử hắn

lập tức im ngay.

Ngải Điển sử chầm chậm cẩn thận phủi bụi, thản nhiên nói:

- Cho dù biết rõ ngươi nhường ta, nhưng bổn quan thắng vẫn rất vui.

Diệp Tiểu Thiên cười hắc hắc.

- Đây là lòng người. Cho dù không thắng, nhưng với phần tâm tư này

của ngươi bổn quan cũng cảm thấy thoải mái. Có điều, nếu ngay từ đầu
ngươi đã nhường ta, chắc gì ta đã cảm kích với ngươi? Nhưng ngay từ đầu
ngươi đã toàn lực ứng phó, đánh bại ta trước, kích thích sự hiếu thắng của
ta, lại từng bước từng bước nhường ta. Mặc dù ngươi đã quyết định nhường
cũng không để cho ta có thể thắng đơn giản, do vậy, thắng được rồi đương
nhiên bổn quan cực kỳ vui mừng. Biết được sự cố ý của ngươi cũng vẫn
vui, lại vì ngươi đã dụng tâm lương khổ mà sinh lòng hảo cảm, ngươi nói
có đúng không?

Diệp Tiểu Thiên thầm nghĩ: “Cái đầu bòi này không ngờ lại hiểu hết

dụng ý của ta, ngươi lại cho rằng mình giỏi lắm sao? Ngươi cho rằng mình
nhìn thấu nhân tâm? Nhưng ta là kẻ đã lăn lộn rất nhiều năm trong ổ hồ ly
mà ra đấy nhá”.

Sắc mặt hắn đầy sợ hãi, đầy xấu hổ, liên tục xin lỗi đã quá phận.

Ngải Điển sử khoát khoát tay:

- Ngươi không tệ, biết tình biết trí lại thức thời, biết làm người, suy nghĩ

kín đáo, thủ đoạn tuyệt diệu, là một khối ngọc thô chưa được mài dũa, đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.