DẠ THIÊN TỬ - Trang 215

ta xuống xe giữa đường. Đợi tới huyện Hồ, ta phủi mông đi, kẻ thích thể
diện như ngươi không thể nào không biết xấu hổ mà giữ người chứ?”

Từ lúc đó, quan hệ giữa hai bên bắt đầu trở nên thân mật hơn. Dần dà

những tùy tùng kia của Ngải Điển sử cũng biết Diệp Tiểu Thiên này chẳng
mấy chốc sẽ trở thành anh vợ của Điển sử đại nhân rồi, nên thái độ với ba
người bọn họ lại càng thêm dễ chịu.

Ở đây không có người nên con đường lại như càng dài hơn, may sao bọn

họ mang theo đủ đồ ăn. Thi thoảng có tiều phu hay người vùng núi đi qua
thấy đội ngũ của bọn họ không giống bình thường cũng lựa đường tránh đi,
không tiếp xúc với bọn họ.

Tới một ngày, đoàn xe tới một khe núi, thấy dưới vách có khắc một tấm

bia đá, trên bia ghi huyện Hồ chỉ cách một ngày lộ trình nữa, cả đội ngũ
đều hưng phấn hẳn lên.

Nhạc Diêu đang tươi cười đột nhiên nói:

- Tiểu Thiên ca ca, người ta muốn đi tiểu.

Diệp Tiểu Thiên liền nhảy xuống xe, nói với đoàn người Ngải Điển sử:

- Các vị đi trước đi, ta đưa Diêu Diêu đi tiểu rồi sẽ tới ngay.

Bởi vì nơi này khắp nơi đều là đá cuội, trước kia đây vốn là một con

suối, cho nên xe phải đi rất chậm, nếu đi bộ nhanh một chút sẽ nhanh chóng
đuổi kịp, cho nên cũng không cần dừng lại chờ. Do vậy, đoàn xe của Ngải
Điển sử cũng không dừng lại mà đi thẳng tới sơn khẩu.

Thủy Vũ cũng nhảy xuống xe, vừa dắt Nhạc Diêu tới một bụi cây ven

đường vừa cúi người nhỏ giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.