- Ngưng Nhi cô nương, nếu là bí mật thì Từ công tử làm sao lại đi nói
cho ngươi biết? Chuyện này chỉ có ta ở đây, ngươi mới có thể biết được.
Triển Ngưng Nhi nhìn hắn chằm chằm nói:
- Đừng lắm mồm nữa, nói mau!
Diệp Tiểu Thiên nói:
- Tốt! Từ Bá Di là đệ tử của huyện học, ngươi biết chưa?
Triển Ngưng Nhi ung dung nói:
- Tại đây? Ta đương nhiên biết rõ, ta còn biết huyện Hồ có nhiều tú tài
như vậy, chỉ có mình hắn là có thực tài, tương lai thi cử đậu Tiến sĩ, tài
năng của hắn, toàn bộ người trên Hoàng Đại Tiên lĩnh cộng lại cũng không
sánh nổi!
Diệp Tiểu Thiên nói:
- Trừ cái đó ra, gia cảnh của hắn như thế nào Ngưng Nhi cô nương cũng
biết sao?
Triển Ngưng Nhi nói:
- Nhà hắn? Hắn ẩn cư ở thâm sơn, trong nhà chỉ có cha mẹ.
Diệp Tiểu Thiên “Haaa” một tiếng, nói:
- Cái này chính là bí mật mà Diệp mỗ muốn nói cho ngươi biết, Từ Bá
Di kỳ thật không ở trên núi, hắn...
Thanh âm Diệp Tiểu Thiên đột nhiên im bặt, Triển Ngưng Nhi nhíu mày
nhìn hắn, vội la lên:
- Nói tiếp đi! Sao lại không nói tiếp?