DẠ THIÊN TỬ - Trang 529

- Cái này... là ta chỉ đưa ra ý kiến. Ai, nếu muội nhất định không thể

động tay động chân, vậy thì trói tay trói chân mình lại, không thể động tay
động chân, chẳng lẽ muội không thể động mồm, cắn chết hắn sao?

An Nam Thiên nói xong cũng thấy buồn cười, không nhịn được cười phá

lên. Lại không nghĩ đến hai mắt Triển Ngưng Nhi sáng ngời, bật thốt ra:

- Đúng a! Sao muội lại không nghĩ tới! Không thể động tay động chân,

muội có thể động mồm, ha ha, ý kiến hay! Biểu ca, chỉ có huynh mới nghĩ
ra chủ ý hay như vậy.

An Nam Thiên ngây dại, ha ha mà nói:

- Muội sẽ không... thật sự muốn động mồm chứ?

Trong chốc lát, trong đầu An Nam Thiên liền hiện ra hình ảnh dùng

miệng, quả thật là rất không thích hợp với trẻ em mà. Chẳng qua gã lập tức
liền từ bỏ những ý nghĩ hoang đường này. Làm sao có thể chứ, thấy bộ
dáng biểu muội hận tên tiểu tử kia thấu xương, kia, rõ ràng là muốn thu
thập hắn. Dùng miệng thì làm sao thu thập hắn được? Hắn chết như thế thì
thoải mái quá.

Trong lòng An Nam Thiên lạnh thấu, không muốn nghĩ tiếp nữa, đang

định hỏi biểu muội, nhưng khi thấy vẻ tươi cười đắc ý thần bí của nàng,
hiển nhiên sẽ không nói cho mình nghe, nên cũng thức thời không hỏi nữa.

Bỗng nhiên, thân hình Triển Ngưng Nhi dừng lại, vẻ tươi cười cũng

ngưng lại. Thời gian dần trôi qua, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, trên mặt
lại vui vẻ như trước, nhưng càng ngày càng lạnh. An Nam Thiên thấy ánh
mắt Triển Ngưng Nhi nhìn về phía trước, chỉ thấy một tiểu viện trong ngõ
hẻm, nhìn qua không có gì lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.