DẠ THIÊN TỬ - Trang 631

Qua một lúc lâu, Diệp Tiểu Thiên rút tay về, đưa vào trong ngực lấy ra một
đĩnh bạc lớn năm mươi lượng.

Diệp Tiểu Thiên đem thỏi bạc đặt nhẹ nhàng bên gối, nói với Chu lão:

- Lão gia tử, Chu Ban đầu đến nông nỗi này, bản quan khó tránh khỏi tội

lỗi. Chỗ ngân lượng này các ngươi giữ lấy, mua sắm lại đồ dùng trong nhà
bị hỏng, quan trọng nhất là mời lang trung tốt nhất chữa trị cho Chu ban
đầu, nhất định phải bảo vệ được chân của hắn.

Chu lão cùng nương tử Chu gia nhìn đĩnh bạc ròng kia liền sợ đến ngây

người. Năm mươi ngân lượng là số bạc phải hai năm Chu Tư Vũ không ăn
không uống mới tích cóp ra được, mà đó là khi triều đình không khất nợ
lương. Số tiền lớn như vậy căn bản người Chu gia chưa từng thấy qua.

Chu lão ngập ngừng nói:

- Không không không, đại nhân, làm như vậy không được...

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Lão gia tử không cần khách khí..., tiền này không phải là của ta, mà là

tiền huyện nha trợ cấp thuốc men cho Chu ban đầu. Nếu người không muốn
nhận, thì coi như giữ tiết kiệm cho quan gia được không? Nếu không chẳng
phải sẽ lại dùng để mọi người ăn uống hết hay sao?

Chu lão không hiểu gì về môn đạo trong huyện nha, nghe Diệp Tiểu

Thiên nói như vậy liền cho là nói thật, thế nên cũng an tâm hơn một chút.
Đám bộ khoái đứng quanh phòng lại biết chi tiết sự tình nha môn, tuy bọn
họ oán hận Điển sử mới tới này làm việc không biết nặng nhẹ, nhưng vị
Điển sử này có thể bỏ tiền của mình ra giúp đỡ Chu gia, hơn nữa lại còn
nhiều tiền như vậy, điều này khiến cách nhìn của bọn họ đối với hắn thay
đổi rất nhiều. Những tên quan lại khác chỉ biết sai bảo bọn họ, thật sự tới
khi xảy ra chuyện, liệu có ai đã bao giờ để bọn họ trong lòng chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.