DẠ THIÊN TỬ - Trang 633

Mã Huy cùng Hứa Hạo hai mặt nhìn nhau, bọn họ thành tâm hướng Diệp

Tiểu Thiên nói câu xin lỗi, nhưng tại sao hắn lại có thái độ như vậy, hình
như có vẻ rất không cao hứng? Trong lúc nhất thời đám bộ khoái cũng nghĩ
không ra được.

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Có phải các ngươi cảm thấy ta đối với Chu Ban đầu như thế là vì trong

lòng áy náy, hổ thẹn. Thế nên ta xuất ra số tiền này với tư cách đền bù tổn
thất phải không?

Đám bộ khoái nhìn hắn không nói, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với

việc bọn họ chấp nhận ý của hắn.

Diệp Tiểu Thiên lại nói:

- Có phải các ngươi đột nhiên có cảm giác ta làm quan cũng không tệ

lắm. Tuy ta làm sai chuyện nhưng có thể hỗ trợ lại tốt như vậy, so với đám
ngồi không ăn bám trong huyện nha kia thì tốt hơn rất nhiều, thế nên các
ngươi mang ơn, cảm thấy ta là quan viên đáng đi theo tùy tùng. Chỉ cần nói
một câu xin lỗi, từ đây về sau mọi người đều hòa hợp yên ấm phải không?
Truyện "Dạ Thiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn
Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đám bộ khoái vẫn không nói lời nào, bọn họ mơ hồ cảm thấy hình như

mình đã hiểu lầm điều gì đó.

Giọng nói Diệp Tiểu Thiên đề cao hơn một chút, hắn nói:

- Chu Ban đầu đi Từ gia bắt người là chấp pháp, là chức trách. Thân là

bộ khoái, nhận chén cơm này chẳng lẽ không muốn đi? Ta là Điển sử bản
huyện, nhận báo án của khổ chủ liền phái gã đi bắt người, ta có lỗi gì? Tại
sao ta phải áy náy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.