DẠ THIÊN TỬ - Trang 700

gì, cũng không do dự, chỉ cắn răng, dựng thẳng người đi tới đại sảnh với
tốc độ nhanh hơn.

Diệp Tiểu Thiên cũng nhìn thấy gia đình Quách lão trượng, nhưng gia

đình Quách lão trượng lúc thấy hắn ánh mắt né tránh, khiến hắn hiểu được
điều gì. Hắn chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, cũng không nhìn Quách
gia, chỉ ngẩng đầu nhìn xuyên qua màn mưa, tâm tình cực kỳ hậm hực
trong lòng không thể trút xuống giống như nước mưa kia.

Sau một lúc lâu, La Đại Hanh ở bên kêu:

- Đại ca!

Diệp Tiểu Thiên quay đầu nhìn lại, giờ mới hiểu được vì sao La Đại

Hanh gọi hắn. Chỉ thấy chẳng biết lúc nào gia đình Quách lão trượng chạy
tới bên cạnh hắn, cùng quỳ trước mặt hắn, cũng không nói chuyện. Quách
lão trượng hai hàng nước mắt, nghẹn ngào nói:

- Cho dù thế nào, ân đức của Điển Sử lão gia, gia đình Quách Thăng ta

vĩnh viễn không quên!

Dứt lời, Quách lão trượng liền dẫn đầu dập đầu trước. Diệp Tiểu Thiên

không hỏi, nhưng hắn đã hiểu được, gia đình Quách lão trượng đích thị là
bị Tề Mộc uy hiếp, không dám giữ vững quyền lợi truy cứu hung thủ trên
công đường. Rất có thể, họ vẫn sẽ đưa ra lý do chết bệnh hoang đường.

Buồn bã sự bất hạnh của họ, hay là hận họ không tranh đấu? Diệp Tiểu

Thiên không biết nên nói gì, cái gì hắn cũng không muốn nói, trong lòng
phẫn uất, cũng có bi ai. Hắn biết rõ đủ loại bất đắc dĩ của tiểu nhân vật,
nhưng đối mặt với sự mềm yếu và lùi bước của Quách gia, trong lòng hắn
vẫn thất vọng nói không ra lời.

La Đại Hanh vung túi sách ra sau lưng, nói với Diệp Tiểu Thiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.