DẠ THIÊN TỬ - Trang 701

- Đại ca, cha ta từng nói qua một câu, hắn nói người đáng thương tất có

chỗ đáng hận! Cho nên người đáng thương có lẽ đáng thương, đáng đồng
tình, nhưng không đáng giúp đỡ.

Quách lão trượng nghe xong những lời này nhịn không được khóc lớn

lên. Nếu như chỉ có một mình lão, một cái mạng ti tiện, chưa hẳn lão không
dám liều. Nhưng vì mạng của cháu trai..., nơi này là thiên hạ của Tề Mộc,
lão thực sự không dám tưởng tượng nếu như cố ý đối kháng với Tề Mộc, sẽ
xuất hiện hậu quả gì.

'Ngải Điển Sử' gắng hết tất cả, sáng tạo ra điều kiện như vậy cho gia đình

lão, cho dù bọn họ chịu nói ra chân tướng, Huyện lệnh vô vi kia chắc chắn
sẽ phán quyết theo lẽ công bằng, nhưng khuất nhục trước hung thủ giết chết
con trai, lão vẫn cảm thấy quá có lỗi với 'Ngải Điển Sử'.

Diệp Tiểu Thiên thở dài, nói với Quách lão trượng:

- Đầu của ngươi dập nhiều quá rồi.

Quách lão trượng ngẩn ngơ, ngẩng đầu lên. Diệp Tiểu Thiên khập khiễng

đi qua bên cạnh lão đỡ lão dậy, tiếng trượng gỗ chạm đất giống như nhịp
trống gõ vào tim lão, giọng Diệp Tiểu Thiên vang lên:

- Về sau, đừng tùy tiện quỳ xuống với người khác, có đôi khi, cầu

người... không bằng cầu mình!

Trên công đường thẩm lý rất lộn xộn, những hàng xóm trên phố làm

chứng, có người giữ vững nói thấy Từ Lâm hành hung Quách mập bên
đường. Có người suy đoán hàm hồ, có người thì đột nhiên đổi giọng, nói
ngược là Quách mập chủ động khiêu khích, ẩu đả Từ Lâm, Từ Lâm lỡ tay
đẩy trong lúc trốn tránh, Quách mập ngã đụng trúng chỗ hiểm ngoài ý
muốn mà chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.