DẠ THIÊN TỬ - Trang 709

Diệp Tiểu Thiên rất ít khi đôi co với quan trên. Ở trong tù ba năm hắn đã

bò lên được con đường làm quan mà cha hắn cả đời không đạt được, trở
thành Lão đại nhà giam chữ Huyền số 1, ứng phó cấp trên rất có nghề,
nhưng giờ khắc này hắn không chút do dự, đối với người dám xúc phạm
hắn hắn sẽ không thỏa hiệp nữa!

Diệp Tiểu Thiên chống nạnh, từng bước đi đến đại đường, một nhà

Quách lão trượng vốn định đội mưa rời đi nhưng do dự một chút, rốt cuộc
vẫn đi vào đại đường dù lo ngại Tề Mộc uy hiếp. Cả gia đình lâm trận phản
bội, nhưng lão vẫn muốn nghe Diệp Tiểu Thiên nói gì. Có lẽ từ trước đến
nay Diệp Tiểu Thiên vẫn cương quyết không thỏa hiệp, cho nên, lão tin
tưởng, Diệp Tiểu Thiên sẽ không dễ dàng chấp nhận như vậy.

- Trông ta rất buồn cười phải không?

Diệp Tiểu Thiên đột nhiên hỏi một câu, không ai trả lời. Diệp Tiểu Thiên

cười cười quay sang Quách lão trượng người ướt sũng, chậm rãi nói:

- Quách lão trượng, nhìn tiểu tôn tử của lão đi, lão nhìn ánh mắt của nó

đi, nói cho nó biết phụ thân của nó là chết vì bệnh đi! Lão có thể nói ra
miệng hay không?

Quách lão trượng giống như dầm mưa rồi bị sốt, thân thể không ngừng

run rẩy, căn bản không dám liếc nhìn cháu trai.

Diệp Tiểu Thiên nhìn về phía những nhân chứng là người hàng xóm,

khập khiễng đi đến bên cạnh thi thể kia, xốc tấm vải trắng xốc lộ ra gương
mặt thê thảm đến không nỡ nhìn, nói với bọn họ:

- Các người xem hắn đi, vài ngày trước mỗi sớm ra ngoài hắn còn cùng

các người thân thiết chào hỏi, gọi đại thúc đại thẩm. Các người nhìn xem
hắn, nói cho mọi người ở công đường này, nói hắn chính là kẻ chủ động
khiêu khích gieo gió gặt bão xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.