DẠ THIÊN TỬ - Trang 714

đình công, quán rượu bên cạnh còn đắp lều, phía dưới bày các vật dụng, kế
bên cái lều còn có một hố vôi to tướng đầy nước mưa.

Bọn họ ướt sung như chuột, bao nhiêu nhiệt tình hưng phấn lúc nãy ở

huyện nha bay đi đâu hết, đến đây gió thổi u u, cả người lạnh run, lại phải
đội mưa đi tìm nhà khách khác, mấy người không muốn đội mưa cứ luôn
mồm kêu xui xẻo.

Bọn chúng đang hùng hổ định vào khách điếm xem chủ tiệm có đó

không, thì tùy tiện gọi vài món để nhắm rượu. Hoa Vân Phi xuất hiện, gã
đội cơn mưa rào tầm tã từng bước từng bước đến gần bọn chúng.

Mấy tên lưu manh ban đầu còn không chú ý đến Hoa Vân Phi, chỉ cho gã

là một tên nào đấy trú mưa, một gã lưu manh chán ghét mắng một câu:

- Cút ngay! Cách xa đại gia...

Chữ một chút còn chưa ra khỏi miệng, Hoa Vân Phi mang theo ánh mắt

đầy thù hận nhìn chằm chặp vào gã kia, bổ nhào qua.

Chữ “xa” vừa nói ra, môi khẽ nhếch, một vài giọt mưa liền dính vào cổ.

Đao của Hoa Vân Phi chưa đến, nước mưa đã bắn tung tóe, lưỡi đao đâm

vào ngập thẳng đến chuôi, vài tia máu phọt thẳng ra.

- Không được, nhanh...

Tên lưu manh khác đứng cạnh kinh hãi, một bên cảnh cáo huynh đệ bọn

họ, một bên quay đầu muốn trốn. Nhưng đoản đao kia đã rút ra.

Từ Lâm với mấy tên kia kinh hãi nhặt lên vài cây gỗ, hung ác nhào vào

Hoa Vân Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.