DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 299

Lời bạt

NHỮNG GÌ LINDY NÓI VỚI TÔI

T

hưa độc giả, vậy là chúng ta đã đi đến cuối cuộc hành trình – và cũng là

phần thứ năm của bộ sách Incerto. Lúc này đây, khi đang viết tổng kết cho
cuốn sách này, với nghĩa vụ phải đúc kết lại sao cho thật súc tích, tôi thấy
hình ảnh mình trong chiếc gương của một nhà hàng: bộ râu bờm xờm che
gần kín khuôn mặt, và một vẻ tự hào pha lẫn sự thách thức tuổi già, phảng
phất phong thái của người Hy Lạp-Phoenicia vùng Đông Địa Trung Hải. Đã
hai thập kỷ rưỡi trôi qua kể từ lúc tôi bắt đầu đặt bút viết bộ Incerto, trước
khi râu tôi chuyển sang màu xám. Đó là Lindy đang nói với tôi rằng đối với
một số điều, tôi ít phải chứng minh, giải thích, và đưa ra lý thuyết hơn. Tôi
loáng thoáng nghe tiếng ai đó trong nhà hàng nói với giọng thông cảm, “Đời
là thế đấy,” và câu nói đó liên tục lặp lại trong đầu tôi.

Vậy là lần này sẽ không có tổng kết nào, không có tổng kết nào nữa. Theo
Lindy:

Khi râu (hay tóc) còn đen, hãy chú ý đến tư duy, nhưng bỏ qua kết luận. Khi
râu đã ngả sang màu muối tiêu, hãy chú ý đến cả tư duy và kết luận. Khi râu
đã bạc, hãy bỏ qua tư duy, nhưng để ý đến kết luận.

Vì vậy, hãy để tôi hoàn thành cuốn sách này với một châm ngôn (dài) theo
lối via negativa:

Không có cơ bắp nào thiếu sức mạnh,

tình bạn nào thiếu sự tin cậy,

ý kiến nào thiếu hệ quả,

thay đổi nào thiếu thẩm mỹ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.