DẠ THOẠI - Trang 13

“Thi thể này......” Viên Tân ngừng lại, hô hấp lại trở nên gấp gáp.

“Như thế nào...... Chết rất thảm à?”

Viên Tân lắc đầunói:“Là một thi thể bị chết đuối, không có gì đặc

biệt.”

Mai Đức nhún vai: “Tao bắt đầuthấy khó hiểurồi đấy.”

Lại trầm mặc một phút đồng hồ, Viên Tân chậm rãi ngẩng đầulên:

“Mày có nhớ...... Chuyện xảy ra mười năm trước không?”

Những lời này vừa thốt ra, Mai Đức giống như lọt vào lưới điện, nhảy

dựng ra khỏi sô pha, hét lớn: “Mày nhắc đến chuyện này làm gì? Mày đã
quên rồi sao? Chúng ta đã thống nhất vĩnh viện không đề cập đến chuyện
này mà! Mười năm đã trôi qua! Tao đã quên béng đi rồi!”

Viên Tân cũng đứng dậy từ sô pha, nhìn thẳng Mai Đức: “Mày nghĩ

tao muốn nhắc lại lắm hay sao? Nếukhông phải gặp trường hợp đặc biệt,
đánh chết tao cũng sẽ không đề cập đến chuyện này!”

“Trời ơi! Rốt cuộc mày đã gặp cái ‘trường hợp đặc biệt’quáiquỷ gì,

cần gì phải nhắc đến chuyện này? Lại nói, chuyện đó liên quan gì đến tao!”

“Mày đừng quên, ‘chuyện kia’ là do bốn người chúng ta cùng làm.”

Viên Tân nói, “Mày không có lí do gì đẻ phủi sạch tội lỗi để một mình tao
gánh chịu.”

Mai Đức há miệng thở dốc, không thốt nên lời, anh tựa đầusang một

bên, mày nhíuchặt.

“Nói đi, mày gặp chuyện gì? Liên quan gì đến ‘chuyện kia’ của mười

năm trước?” Một lát sau, anh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.