DẠ THOẠI - Trang 134

lại thì lại phát hiện chúng ta hoàn toàn không có bằng chứng để chứng
minh những lời của cậu ta rốt cuộc là thật hay giả... Nói thực, nếu cậu ấy
thực sự là hung thủ mà chúng ta đang tìm thì có thể tưởng tượng độ khó
của vụ này như thế nào rồi đấy.”

“Quả thật suốt từ đầu đến cuối cậu ta đều giữ được thái độ bình tĩnh

cùng với lối suy nghĩ sáng suốt. Tôi không có cách nào có thể đoán được
những lời phân tích của cậu ta là đã được chuẩn bị trước để ứng phó với
chúng ta hay cậu ta đã thực sự đến hiện trường vụ án.”

“Tôi cố ý biến cậu ta thành kẻ tình nghi, mang những manh mối và

những điểm đáng ngờ của vụ án thẳng thắn nói cho cậu ta biết, mục đích là
dụ cho cậu ta nói nhiều hơn, xem xem có thể phát hiện ra sơ hở của cậu ta
hay không, nhưng lại không nghĩ rằng câu trả lời của cậu ta lại cẩn thận
như vậy! Tôi còn sắp đặt một vài bẫy tâm lí - ví dụ như tôi cố ý không nói
cho cậu ta luật sư Tống tự sát hay là bị giết - nhưng cậu ta cũng không hề lơ
là - như vậy xem ra...”

“Nếu Nhiếp Minh không phải một người vô tội trong sạch thì chắc

chắn phải là một tội phạm có IQ cao cực kỳ nguy hiểm.” Kỷ Lâm tiếp lời.

“Đúng là như vậy.”

“Vậy thì, bước tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ? Vẫn coi cậu ta

là kẻ tình nghi số một?”

Lương Dã hung hăng hít một hơi rồi dụi điếu thuốc lên thân cây nhãn,

nói: “Tôi đã nghĩ xong, tôi biết phải làm gì rồi.”

Sau khi cảnh sát rời đi, cha mẹ Nhiếp Minh lập tức chạy tới phòng con

trai hỏi han.

Nhiếp Minh không biết nên giải thích câu chuyện phức tạp rắc rối này

với cha mẹ như thế nào, anh cũng không dám nói - sợ khiến cho cha mẹ lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.