DẠ THOẠI - Trang 135

lắng.

“Dù có chuyện gì cũng xin ba mẹ hãy tin con. Con tuyệt đối không

làm chuyện gì trái pháp luật cả.” Nhiếp Minh nhìn cha mẹ nói.

“Vậy tại sao con không thể nói đã có chuyện gì xảy ra?” Người ba hỏi.

“Bởi vì thật sự con cũng chưa hiểu rõ lắm, chuyện này quá phức tạp -

nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không liên quan tới con, con chỉ đơn giản
là vì hiểu lầm nên mới bị liên lụy.”

“Con nói ra, có lẽ ba mẹ sẽ có thể giúp con.” Người mẹ vẫn chưa từ bỏ

ý định nói.

“Được rồi, mẹ à. Hai tháng này con thật sự rất xui xẻo, chuyện khiến

con phiền lòng còn chưa đủ nhiều hay sao? Bây giờ con chỉ muốn yên tĩnh
một mình thôi, có được không?”

Mẹ của Nhiếp Minh vẫn còn muốn nói gì đó nhưng lại bị chồng ngăn

lại. Ba của Nhiếp Minh vỗ vỗ vai con trai: “Được rồi, ba mẹ cũng không
cưỡng ép con nữa. Nếu có một ngày con muốn nói cho ba mẹ biết thì con
tự khắc sẽ nói thôi, đúng chứ?”

Nhiếp Minh gật đầu quả quyết.

Sau khi ba mẹ rời khỏi, Nhiếp Minh đóng cửa phòng. Anh nằm ở trên

giường mình, thở ra một hơi thật sâu, nhắm mắt lại.

Thực ra, kỳ nghỉ hè này đâu chỉ dùng hai chữ “xui xẻo” là có thể diễn

tả được, quả thực là cực kỳ đáng sợ - hơn một tháng ngắn ngủi, hai người
bên cạnh anh cũng đã chết. Mà anh lại trở thành kẻ tình nghi số một của
cảnh sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.