DẠ THOẠI - Trang 168

này đi.”

Tống Tĩnh Từ nhanh chóng đọc một lần, hoang mang ngẩng đầu, hỏi:

“Bản nháp này làm sao thế? Có gì không đúng sao?”

“Nhìn thêm mấy tờ này đi.” Nhiếp Minh lại đưa cho Tống Tĩnh Từ

mấy bản nháp của luật sư.

Tống Tĩnh Từ xem qua từng bản nháp, vẫn cảm thấy mù mịt: “Những

vụ án này đều rất phổ thông, không có gì đặc biệt cả!”

Nhiếp Minh lắc đầu nói: “Không, không phải nội dung. Cô hãy nhìn

cách viết những bản nháp đó mà xem - bản “Chó dữ” có khoảng 3000 chữ,
tổng cộng được chia thành bốn đoạn, nếu chia đều cho từng đoạn thì mỗi
đoạn có gần 800 chữ.”

“Nhìn vào mấy bản nháp này, dường như mỗi bản đều như vậy - mỗi

đoạn đại khái có khoảng 700 đến 800 chữ, nhiều lắm thì có gần 1000 chữ.”

“Điều này thì nói lên cái gì?” Tống Tĩnh Từ hỏi.

“Rõ ràng cha cô viết theo thói quen! Mỗi người đều có thói quen viết

bài của chính mình, thói quen của cha cô chính là - không thích chia đoạn
nhiều lắm! Mỗi đoạn đều rất dài!”

“Mà những lời nhắn ông ấy để lại này - tổng cộng mới có 200 chữ, mà

mỗi câu lại chia thành một đoạn, cô không thấy rất kì lạ sao?” Nhiếp Minh
mở bản ghi chép ra, đặt trước mặt Tống Tĩnh Từ.

Tống Tĩnh Từ cẩn thận nhìn từng đoạn trong bản ghi chép kia, cau

mày: “Chẳng lẽ anh nghi ngờ những chữ trong bản ghi chép được để lại
này không phải do cha tôi viết?”

“Thế nhưng nhìn nét chữ thì chính xác là cha cô tự tay viết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.