DẠ THOẠI - Trang 206

“Ban đầu tôi nghĩ rằng cha tôi đã nói với anh không ít về nội dung trên

cuốn sổ, do đó tôi liền nghĩ đến cách dụ dỗ anh nói ra mà thôi. Nhưng về
sau tôi phát hiện, anh khá là thông minh, có lẽ sẽ có thể giúp việc cho tôi -
sự thật chứng mình, lựa chọn của tôi là vô cùng sáng suốt, quả nhiên anh đã
giúp tôi rất nhiều. Nhiếp Minh, cảm ơn anh đã giúp tôi tìm thấy cuốn sổ
đó.” Sau khi nói xong cô ta liền cười ha hả.

Nhiếp Minh cố nén lại lửa giận trong mắt: “Cô lợi dụng tôi, điều đó

cũng không sao cả. Nhưng cô vì đạt được mục đích mà giết chết cha của
mình! Chỉ một chút tính người mà cô cũng không có sao!”

“Chính xác mà nói, đó là cha của Tống Tĩnh Từ, không phải là cha tôi.

Rõ ràng anh cũng biết, Tống Tĩnh Từ chỉ là một cái xác mà thôi. Từ lúc cô
ta mười sáu tuổi thì đã không còn là mình nữa rồi, mà đã biến thành tôi -
Cù Dương.”

“Đúng vậy, cô chưa từng coi luật sư Tống là cha của mình. Thế nhưng,

cô có nghĩ tới hay không, tại sao luật sư Tống lại giấu tờ giấy chứng minh
thân phận của cô ở một chỗ khác? Vì sao trong lời nhắn của ông ấy lại viết
là ‘Ông ta’ để thay thế cho cô, mà không phải trực tiếp viết tên cô ra? Rõ
ràng ông ấy cảm thấy mình có khả năng sẽ chết trong tay cô, nhưng trước
khi chết cũng không nói bí mật này cho bất cứ ai khác?” Nhiếp Minh vừa
nói vừa bước lại gần Tống Tĩnh Từ.

“Vậy theo anh là vì sao?” Cô ta ngẩng đầu lên hỏi.

Nhiếp Minh dừng bước lại, gằn từng tiếng nói: “Bởi vì mặc dù luật sư

biết rõ bí mật này, ông ấy vẫn như cũ luôn coi cô là con gái của mình. Ông
ấy biết cô sẽ giết ông ấy, nhưng ông ấy vẫn không nói ra tên và thân phận
thật sự của cô - bởi vì ông ấy không muốn để cảnh sát bắt cô rồi giam cô
trong ngục! Cho dù con gái của ông ấy chỉ còn là một cái xác thì ông ấy
cũng không muốn khiến cô bị tổn thương!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.