DẠ THOẠI - Trang 209

Cô ta nói xong thì liền lấy một quyển sách ở giữa ngăn thứ ba ra, rồi

lại ấn vào bên trong một cái.

Trong nháy mắt, xung quanh căn nhà trắng vang lên những âm thanh

dữ dội, những cái tủ ở bốn góc của hình vuông đồng thời xoay về phía sau
180 độ - lúc xoay lại là bốn cái máy kỳ lạ mà Nhiếp Minh chưa từng nhìn
thấy bao giờ, bên ngoài giống như một máy vệ tinh thu tín hiệu.

Tống Tĩnh Từ lại ấn xuống một nút, bốn cái máy đó đồng thời hướng

lên trên 45 độ, lấy trần nhà là trung tâm, bốn cái máy đó phóng ra bốn tia
sáng - bốn tia sáng tụ lại trên trần nhà, tạo thành một dạng năng lượng hình
cầu màu trắng sáng đến bỏng mắt. Trong nháy mắt, cả căn phòng như được
đốt sáng bởi 1000 cái bóng đèn thủy ngân, sáng đến mức khiến cho người
ta không thể mở mắt ra nổi.

Nhiếp Minh vừa lấy tay che lại thứ ánh sáng mãnh liệt này, vừa há

miệng thở dốc - anh lớn như vậy mà cũng chưa bao giờ thấy được một cảnh
tượng thần kỳ như thế này.

Tống Tĩnh Từ đứng ở giữa căn nhà, hai tay giơ lên, kích động hô to:

“Nửa thế kỷ rồi! Cuối cùng tôi cũng tận mắt thấy được cái phát minh vĩ đại,
một kỳ tích vượt thời đại này!”

Vẻ mặt cô ta tỏa sáng, hưng phấn đến mức nói năng lộn xộn, ở trong

phòng hoa chân múa tay vui sướng, lớn tiếng hét to - hoàn toàn mất đi
khống chế.

Nhiếp Minh nhìn Tống Tĩnh Từ giống như đang phát điên trước mặt,

anh bước nhanh tới gần cô ta, lớn tiếng nói: “Bây giờ cô mở cái máy này
ra, cô muốn làm gì? Tôi sẽ không cho cô...”

Lời còn chưa dứt, anh liền ngừng lại. Khi cách Tống Tĩnh Từ chưa

đầy hai mét, một chiếc súng lục màu đen đang nhắm ngay vào đầu của
Nhiếp Minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.