DẠ THOẠI - Trang 210

“Đừng tiến thêm một bước về phía trước nữa.” Tống Tĩnh Từ giơ súng

lục, lạnh lùng nói.

“Tại sao anh cứ u mê không tỉnh như vậy hả Nhiếp Minh.” Tống Tĩnh

Từ có vài phần đau xót nhìn về phía anh, “Anh cần gì phải đối địchvới tôi?
Thực ra anh rất thông minh, anh cũng là một nhân tài ưu tú, nên được
hưởng ‘sự bất tử’. Anh hoàn toàn có thể phối hợp với tôi, chúng ta giúp đỡ
nhau chuyển sang kiếp khác, cùng sống với nhau mãi mãi!”

Nhiếp Minh không nói gì, vẫn không nhúc nhích nhìn cô ta.

“Sao? Anh có đồng ý không? Anh có một phút để suy nghĩ.”

Một phút sau, Nhiếp Minh vẫn không nói gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn

Tống Tĩnh Từ.

“Anh thật sự khiến cho tôi rất thất vọng.” Tống Tĩnh Từ lắc đầu, ngón

tay đặt lên cò súng.

Lúc này, đột nhiên Nhiếp Minh ngẩng đầu lên, hét to một tiếng: “Trời

ơi, quả cầu ánh sáng!”

Tống Tĩnh Từ nhìn lên trên theo bản năng, đúng lúc này, Nhiếp Minh

tiến lên trước một bước, bắt lấy tay cô ta, quăng súng lục ra ngoài, sau đó
đột nhiên bổ nhào lên phía trước.

“A!” Tống Tĩnh Từ bị đẩy ngã. Tay trái của cô ta muốn với lên bàn

học để giữ thăng bằng nhưng lại giữ không chắc khiến tất cả những thứ trên
bàn học đều bị rơi xuống đất.

Nhiếp Minh đè trên người Tống Tĩnh Từ, một tay bắt lấy tay phải của

cô ta, một tay đè ở cổ. Tống Tĩnh Từ liều mạng vùng vẫy, hai chân hướng
về phía trước điên cuồng đá, lại dùng tay trái cào loạn xạ lên mặt Nhiếp
Minh, hai người vật lộn đánh nhau trên mặt đất, cục diện cực kỳ hỗn loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.