DẠ THOẠI - Trang 220

“Nghĩ thử xem, khi chúng ta vì muốn đạt được một mục đích nào đó

để thỏa mãn ham muốn cá nhân, một khi mất đi khống chế, thì bất tri bất
giác chúng ta sẽ trở thành một người khác - loại tình huống này giống như
một linh hồn ‘Đầu thai’ tràn ngập tà niệm. Hơn nữa, ‘trẻ con trên mười tuổi
là dễ để đầu thai vào nhất’, các em có hiểu câu này không?” Giáo sư dùng
một đôi mắt tràn ngập trí tuệ nhìn hai học sinh.

“Giáo sư, ý thầy là - ‘Đầu thai’ chỉ là một loại ví dụ?” Nam sinh mặc

áo sơ mi kẻ ô vuông dường như có chút hiểu hơn.

Giáo sư Lan khẽ gật đầu: “Trở lại vấn đề vừa rồi các em nói. Em nói

‘Lão luật sư kia quá ngốc.’ - nhưng trên thực tế, đây cũng không phải là
một chuyện quá khó hiểu, bởi vì trên thế giới này những thằng ngốc đâu chỉ
có mình ông ta?”

Nam sinh mặc áo sơ mi kẻ ô vuông để lộ vẻ mặt khó hiểu.

“Các em có từng quá chú tâm vào yêu một người không?” Đột nhiên

giáo sư Lan hỏi.

Hai nam sinh sửng sốt một lúc, không biết trả lời vấn đề này như thế

nào.

“Nếu các em đã từng như vậy, vậy các em sẽ hiểu rõ loại cảm giác

đó.” Giáo sư nói, “Em yêu một người, nhưng theo thời gian, em phát hiện
anh ấy (hoặc cô ấy) đang không ngừng thay đổi. Mãi đến một ngày, em
kinh ngạc phát hiện người đó đã biến đổi hoàn toàn, anh ấy (hoặc cô ấy) đã
trở thành một người mà em không biết. Nhưng em vẫn còn yêu anh ấy
(hoặc cô ấy), dù cho anh ấy (hoặc cô ấy) cũng chỉ còn lại thân xác là chưa
thay đổi - em cũng vẫn không oán giận không hối hận mà yêu anh ấy (hoặc
cô ấy). Em không có cách nào khống chế suy nghĩ và tình cảm của mình -
bởi vì chúng ta là con người, một con người có đầy đủ mọi cảm xúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.