DẠ THOẠI - Trang 245

Địch Lỵ mỉm cười, cô nhìn dáng vẻ ăn uống khôn khéo của Tạp Tư,

nói: “Cát Lôi, về sau em có thể cho Tạp Tư ăn cơm không?”

“Đương nhiên có thể.” Cát Lôi nói, “Nó sẽ rất vui.”

Cho chó ăn xong, bọn họ ngồi trong phòng khách xem tivi, Cát Lôi cố

ý chọn một chỗ ngồi thoải mái, thích thú xem các chương trình giải trí, Tạp
Tư lười nhác nằm bên chân bọn họ ngủ gà ngủ gật.

Trong suốt quá trình xem tivi, Cát Lôi thường cười rất to, dường như

Địch Lỵ cũng bị cuốn theo, cô cảm giác tâm trạng thả lỏng hơn rất nhiều,
không khí sợ hãi bất an lúc trước cũng dần phai nhạt đi.

10 giờ, Cát Lôi ngáp một cái, nhìn Địch Lỵ nói: “Em yêu, đi ngủ

thôi.”

“Ừm.” Địch Lỵ gật gật đầu, “Em cũng mệt rồi.”

Cát Lôi vỗ vỗ Tạp Tư, nói: “Nào, ông bạn già. Đi ngủ thôi, về chuồng

của mày đi.”

Tạp Tư nghe lời từ trên mặt đất đứng dậy, tự giác chạy lên phòng vệ

sinh lầu hai, chui vào ổ của nó.

Địch Lỵ lên phòng vệ sinh ở lầu hai tắm rửa một mình, Cát Lôi đến

phòng vệ sinh lầu một rửa mặt. Sau khi xong việc, bọn họ liền cùng nhau đi
đến phòng ngủ ở lầu hai.

“Ngủ ngon, Cát Lôi.” Địch Lỵ nói.

“Ngủ ngon, em yêu.” Cát Lôi hôn lên trán vị hôn thê, sau đó duỗi tay

tắt điện ở đầu giường.

“Tách” một tiếng. Anh tắt đèn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.