DẠ THOẠI - Trang 274

sống ở trong phòng vệ sinh kia, mỗi lần nó nhìn thấy nữ chủ nhân, đều sẽ
cao hứng sủa lớn một trận. Chu Đan đi WC, sẽ luôn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ
đầu Tạp Tư, Tạp Tư liền lập tức an tĩnh lại. Toàn bộ quá trình đại khái
chính là khoảng năm, sáu phút...... Địch Lỵ, em còn muốn anh nói tiếp nữa
sao?”

Cát Lôi hỏi như vậy, là lúc này trên mặt Địch Lỵ đã mặt không còn

chút máu.

“Trời ơi!” Địch Lỵ mở to hai mắt, hô hấp dồn dập,“Chiếu theo lời anh

nói như vậy, mỗi buổi tối vừa đến ba giờ mười lăm phút Tạp Tư liền bắt
đầu sủa, sau đó vài phút sau dừng lại...... Chẳng lẽ, chẳng lẽ là......”

“Địch Lỵ!” Đột nhiên Cát Lôi hét lớn một tiếng,“Không cần nói tiếp

ra, không cần nói thêm chút nào nữa.”

Thân mình Địch Lỵ run lên một chút, cô nhìn Cát Lôi trước mặt hoảng

sợ muôn dạng, hiểu rõ lúc này anh cùng chính mình đều đang suy nghĩ cái
gì.

Qua vài phút, Địch Lỵ hỏi: “Cát Lôi, Chu Đan chết đi, anh có từng ở

trong căn nhà này ngày nào không?”

“Anh...... có ở được một đoạn thời gian. Nhưng sau này, tựa như anh

nói với em, anh không có thói quen một người ở một căn nhà lớn thế này,
hơn nữa cũng muốn chuyển đến chỗ gần cơ qua vì thế chuyển đến thuê
trong khu nhà nhỏ kia.”

“Khi anh ở một mình ở đây, có từng xảy ra những việc lạ thế này

không? Buổi tối Tạp Tư có hay sủa hay không?” Cát Lôi lắc đầu
nói:“Không, khi anh ở một mình, chưa từng xảy ra loại sự tình này, mỗi
buổi tối đều thực im lặng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.