DẠ THOẠI - Trang 278

Cát Lôi cắn môi, có chút khó khăn khi mở miệng nói: "Anh đã không

còn tiền, vì để cho chúng ta có một nơi cư trú với điều kiện tốt đẹp, trước
khi chuyển vào căn nhà này, anh đã đưa công nhân đến tu sửa nơi này lại
một lần, phí không ít tiền bạc. Lại thêm anh mua thêm TV mới, điều hòa,
máy nước nóng... Tiền của anh đã không còn thừa được bao nhiêu rồi."

Địch Lỵ có chút sốt ruột nhìn anh: "Trời ạ, Cát Lôi, chẳng lẽ ngay cả

tiền bạc để thuê một căn nhà nhỏ khác cũng không có sao?"

"Ta cũng muốn... Trước khi anh tích góp được ba tháng tiền lương,

đích thật là có chút khó khăn."

"Vậy... Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Vẫn cứ ở tại căn nhà đầy

chuyện ma quái thế này à?"

"Đừng nói như vậy, Địch Lỵ." Cát Lôi nhíu mày, "Đừng nói những từ

anh không muốn nghe kia."

"Đúng là..."

"Được rồi, Địch Lỵ, hiện tại em cứ sốt ruột cũng vô dụng." Cát Lôi

nói, "Anh xem chúng ta vẫn cứ đi xuống lầu trước, ăn bữa sáng, rồi muốn
thương lượng thì hãy thương lượng."

Địch Lỵ có chút bất đắc dĩ gật gật đầu.

Bọn họ đứng lên, mở cửa phòng ngủ, đi ra ngoài.

Trước khi xuống lầu, Cát Lôi nhớ tới là nên thả Tạp Tư từ phòng vệ

sinh ra ngoài, vì thế anh đi đến buồng vệ sinh lầu hai, mở cửa ra - - đột
nhiên, Cát Lôi ngây ngẩn cả người, Tạp Tư không ở trong chuồng chó của
mình, cũng căn bản không ở trong gian phòng vệ sinh này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.