DẠ THOẠI - Trang 67

“Mày nhớ lại cái gì? Mai Đức!” Viên Tân lo lắng hỏi.

“Đúng, tao có nhớ một chút. Hình như lúc ấy dòng chữ đầu tiên trong

cuốn sổ đó viết rằng ‘Người thứ hai trong số chúng mày sẽ bị treo cổ!’”
Mai Đức ngẩng đầu nói, sắc mặt của anh trắng bệch.

Nghe thấy câu nói đó, toàn thân Viên Tân lại bắt đầu run rẩy, anh há to

miệng thở gấp, dường như là kêu lên sợ hãi: “Trời ơi! Những lời nguyền
rủa trong cuốn sổ kia thật sự linh nghiệm rồi! Là hồn ma... Linh hồn của
thầy Thiện sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”

“Chờ chút đã, mày tỉnh táo lại đi!” Mai Đức giơ tay lên ý bảo Viên

Tân yên lặng, “Trong chuyện này có chút vấn đề, chẳng lẽ mày không phát
hiện ra sao?”

“Là cái gì?” Trịnh Tiệp hỏi.

“Nếu đúng là hồn ma của thầy Thiện trở về trả thù Dư Huy thì lại có

chút kì lạ, đó chính là tại sao Dư Huy có thể biết điều đó trước một hai
ngày và biểu hiện bồn chồn lo sợ rõ ràng như vậy?”

Viên Tân nghi hoặc nhìn Mai Đức.

“Còn có điều quan trọng hơn.” Mai Đức nói tiếp, “Lúc ấy trên cuốn sổ

không hề viết tên bốn người chúng ta, vậy thì tại sao Dư Huy lại có thể
chắc chắn rằng cậu ta là người thứ hai sẽ bị giết hại?”

Viên Tân lắc lắc đầu, lâm vào trạng thái suy tư.

“Có lẽ... Ừm, tôi không biết thế này có vấn đề gì không...” Trịnh Tiệp

muốn nói lại thôi.

“Chuyện gì?” Mai Đức hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.