DẠ THOẠI - Trang 87

cổ anh ta vào dây thừng rồi thắt cổ đến chết, sau đó sắp xếp thành hiện
trường một vụ tự sát. Đương nhiên, lúc chúng ta phát hiện thi thể của anh ta
vào buổi tối hôm sau thì cũng đã qua hai mươi mấy giờ rồi, thuốc mê cũng
đã sớm tỏa ra không khí. Cho nên cảnh sát cũng sẽ tin rằng đây chính là
một vụ tự sát mà thôi.”

“Nhưng mà,” Mai Đức căm hận nói, “Làm sao cô có thể tính toán đến

việc tôi và Viên Tân sẽ đi tìm Dư Huy?”

“Tôi chưa tính các anh sẽ đến.” Trịnh Tiệp nhướn mày nói, “Vốn tôi

định dùng cách khác để giết chết hai người các anh, nhưng hai người các
anh lại chủ động dâng đến tận cửa, cho nên tôi không thể không thay đổi kế
hoạch giết các người. Ví dụ như, đêm qua sau khi các anh rời khỏi đây, tôi
lặng lẽ theo dõi các anh đến khách sạn. Sau đó, tôi giả vờ đến đấy rồi gọi
điện thoại cho Viên Tân, nói rằng tôi nhớ đến một chuyện quan trọng, nhất
định phải nhanh chóng nói với một mình anh ta. Vì thế, anh ta nói cho tôi
số phòng của mình, cũng không hề phòng bị mà để cho tôi vào phòng. Sau
đó, tôi bảo anh ta đến ban công nói chuyện, lúc anh ta không chú ý, tôi đeo
găng tay vào rồi đẩy anh ta xuống dưới lầu. Cuối cùng tôi nhanh chóng rời
khỏi đó. Nói thật, việc này so với kế hoạch lúc trước còn đơn giản hơn rất
nhiều.”

“Nếu cô muốn giết chúng tôi, tại sao vẫn còn chọn ngày 13 tháng 7 để

giết chết Lý Viễn? Cô không sợ làm cho chúng tôi cảnh giác, ngược lại lại
khó cho cô ra tay sao?”

Đột nhiên, cô ta như bị kích động, cười ha hả như thần kinh: “Anh

không đoán ra vì cái gì mà tôi phải làm như vậy, đúng không?”

Mai Đức dùng đôi mắt tràn ngập lửa giận trừng mắt nhìn người phụ nữ

gần như là điên cuồng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.