ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1051

Lúc này Thượng Quan Ngưng Nguyệt bắt chéo hai tay bên hông, tuy

giọng nói hung ác, nhưng đôi mắt ngọc nhìn chằm chằm về phía Vô Ngân
công tử lại tràn đầy ý cười tươi đẹp rực rỡ, nói: "Này! Ngươi rụt tay lại là
có ý gì, không phải ngươi mới vừa mới nói sẽ dốc hết toàn lực trông giữ
sao?"

"Đừng ngược đãi lòng bàn tay đáng thương của ta, chỉ thấy hai vật

này, ta đã biết rõ , nhất định là ta không cách nào trông giữ nổi bọn chúng."
Lòng bàn tay Vô Ngân công tử xoa xoa cái ót đau đớn, đôi mắt đen không
nhịn được nhìn về phía những cây trúc màu xanh lá cây trúc ngoài đình.

Nếu bây giờ hắn lựa chọn co cẳng bỏ chạy, có khi nào hai người

"không có ý tốt" là Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt đối
đãi với hắn giống như đối đãi với con gà gầy yếu, khi hắn chạy trống lại lần
nữa xách hắn vào trong trúc đình, sau đó ép buộc hắn nhận hai vật vô cùng
quan trọng kia?

Vô Ngân công tử dứt lời, ngón tay thon dài của Hiên Viên Diễm lười

biếng vuốt ve hai vật kia, khóe môi ma dã nhếch lên nói: "Chớ coi thường
năng lực của mình! Ta và Nguyệt Nhi tin tưởng, chỉ cần ngươi nguyện ý
vươn tay nhận lấy, ngươi nhất định có thể trông giữ được chúng."

"Coi trọng như thế, Vô Ngân thật sự nhận không nổi. Vô Ngân trừ biết

một chút hoa quyền(khoa tay múa chân) không dùng được, trong đầu lại
đầy đủ bột nhão, nếu không lúc trước há lại không cách nào ngăn cản các vị
thành công?" Lòng bàn tay Vô Ngân công tửrời cái ót đau đớn, đông thời
môi mỏng không tiếc lời tự hạ thấp mình, mũi chân bắt đầu chậm rãi lặng
lẽ dời đến ghế tre bên ngoài.

"Cái chân uốn éo muốn trốn của ngươi kia, tốt nhất an phận một chút

cho ta." Thượng Quan Ngưng Nguyệt đứng dậy từ ghế tre màu xanh lá,
mày phượng lá liễu bỗng nhướng cao, mặt cười yêu mị đi đến bên cạnh Vô
Ngân công tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.