ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1052

"Khụ. . . cái chân uốn éo muốn trốn?" Vô Ngân công tử bị Thượng

Quan Ngưng Nguyệt bắt được dấu hiệu muốn chạy trốn, khóe mắt giật giật
nhìn chằm chằm Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang chậm rãi đến bên cạnh
mình: "Ta uốn éo muốn trốn sao, hình như. . . không có nha?"

"Vậy sao? Vậy vì sao vừa rồi chân ngươi lại lặng yên không tiếng

động chậm rãi di chuyển về phía ghế tre bên ngoài hả?" Thượng Quan
Ngưng Nguyệt cong đôi môi đỏ mọng, người cười trong không cười đứng
bên cạnh Vô Ngân công tử.

Cùng lúc đó, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm tay trái lại thành hình

quả đấm, ngón cái tay phải bắt đầu từ trên hướng xuống bóp các đốt ngón
tay của năm ngón tay bàn tay trái.

Nghe tiếng Thượng Quan Ngưng Nguyệt bóp đốt ngón tay của năm

ngón tay bàn tay trái, tiếng động này theo gió vang lên lạnh lẽo rắc rắc rắc,
một giọt mồ hôi từ bên quai hàm của Vô Ngân công tử bắt đầu lăn xuống.

Vô Ngân công tử bỗng cong nhẹ eo xuống, đồng thời đôi tay liên tục

bóp bóp bắp chân, mở miệng trả lời Thượng Quan Ngưng Nguyệt: "Ta nghĩ
là ngươi hiểu lầm rồi, ta thật sự không có ý niệm trốn chạy nha. Chân ta
vừa rồi sở dĩ phải di chuyển, đoán chừng là có liên quan đến việc bắp chân
ta không biết sao lại đột nhiên bị rút gân(bị chuột rút hay dập bẻ) đó nhỉ?"

"Rút gân, đừng cho rằng đổ tội cho bắp chân bị chuột rút là ngươi vô

tội." Thượng Quan Ngưng Nguyệt im lặng liếc nhìn Vô Ngân công tử đang
giả vờ giả vịt đưa đôi tay liên tục xoa bóp bắp chân bị "rút gân", tay đột
nhiên kéo cổ áo Vô Ngân công tử, đem Vô Ngân công tử vốn đang cong
người kéo ngồi thẳng trên trên ghế trúc màu xanh lá cây.

Cơ mặt Vô Ngân công tử co lại, tuy nháy nháy đôi mắt đen nhìn về

Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhưng trong lòng thì cực kỳ nhốn nháo lẩm
bẩm: nha đầu, ngươi qua thô lỗ nha, không thể dịu dàng một chút sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.