Theo ánh mắt si mê của nàng ta là một vị mỹ thiếu niên, tuy vóc dáng
hơi lùn, tuổi còn nhỏ, nhưng phong thái thần vận cực kỳ xuất chúng, không
thua kém nam tử anh tuấn bên trái chút nào.
Lông mày như tranh vẽ, mắt như nước hồ thu, môi anh đào xinh đẹp,
dung nhan làm cho thiên nhiên cũng ảm đạm.
Hắn cũng mặc một thân cẩm bào màu lam thêu lá trúc. Đai lưng màu
bạc thêu hình hoa lan.
Tóc tùy ý buộc lại, gió thổi vào làn tóc, lướt qua hai má trắng nõn, cả
người toát lên vẻ đẹp làm người ta thần hồn điên đảo.
"Nhìn hai người bọn họ mặc một thân giống nhau, nhất định là huynh
đệ một nhà đi? Muội không biết ca ca, có thể biết đệ đệ sao?"
Lục y nữ tử khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, âm thầm hạ quyết tâm.
Đợi đến khi trở về phủ, nàng nhất định phải vẽ vị công tử cao lớn anh
tuấn kia, lặng lẽ xuất động thế lực gia tộc tra ra lai lịch mới được.
Sau đó. . . Nàng sẽ nghĩ biện pháp làm quen với vị công tử đó, để sự ái
mộ trong nội tâm có thể nảy mầm.
Làm ngơ ánh mắt ái mộ của các nữ tử, hai vị thiếu niên dắt tay nhau,
cười cười đi về phía trước.
"Nhìn hai huynh đệ họ, tình cảm thật tốt." Một ông già đưa tay vuốt
râu, nghiêng đầu nhìn trung niên nam tử bên cạnh nói: "Ra ngoài đi dạo
phố cũng nắm tay nhau đi, chỉ sợ người kia bị lạc."
"Nhìn huynh đệ bọn họ tình cảm thâm hậu, lại nghĩ đến hai cái tiểu tử
thối nhà ta." Trung niên nam tử gật đầu, lớn tiếng nói: "Một ngày không