ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1214

Nhưng nếu người không hiểu rõ tình hình ở ngoài cửa nghe trộm

được, chắc chắn sẽ có bộ dáng trợn mắt há hốc mồm, sau đó thần kinh im
lặng co giật một hồi, cuối cùng trực tiếp té xỉu trên hành lang dài bên ngoài.

Bởi vì, bên trong cửa phòng Thính Tùng cư đang đóng chặt, lộ ra

thanh âm rung chuyển kẽo kẹt kẽo kẹt ái muội của giường lớn bằng gỗ tử
đàn, từ gió đêm nhẹ nhàng truyền vào trong hai lỗ tai bọn họ, lại là thanh
âm dịu dàng của hai nam tử trẻ tuổi, điều này sao có thể không làm bọn hắn
hoàn toàn ngổn ngang chứ?

Thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt thanh thúy của giường lớn bằng gỗ tử đàn,

xen lẫn tiếng thở thoải mái vô cùng ái muội, từ màn trướng hồng phấn lay
động trong Thính Tùng cư, liên tục không ngừng nhẹ nhàng xao động ở
trong gió đêm.

Qua gần nửa buổi –

Hiên Viên Diễm ngồi xuống ở bên mép giường bằng gỗ tử đàn, hai tay

nắm thành hình quả đấm, nhẹ nhàng nắn bóp trên eo nhỏ Thượng Quan
Ngưng Nguyệt, giữa môi mỏng lại tràn ra thanh âm tràn ngập ý cười mị
hoặc: "Này! Đã đến lúc nên đến lượt ta hưởng thụ thật tốt."

Màn trướng hồng phấn lay động trong gió đêm, thân thể Thượng Quan

Ngưng Nguyệt đang lười biếng nằm trên chăn tơ lụa thêu hoa, đầu chôn sâu
vào trong gối gấm, nghe thấy lời nói của Hiên Viên Diễm, đầu vốn chôn
sâu vào trong gối gấm bỗng chốc nâng cao, thanh âm có hơi chứa làm
nũng: "Người ta còn chưa hưởng thụ đủ đâu, đợi gia hưởng thụ đủ, lại đổi
chàng tới hưởng thụ thôi."

"Này, nàng đây là xấu lắm nha! Lúc trước đâu có đâu, nàng hưởng thụ

một khắc, liền đến lượt ta hưởng thụ. Nay nàng lại hưởng thụ nửa canh giờ,
sao còn chưa đến phiên ta hưởng thụ chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.