ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 124

"Ta cũng tin nàng." Hiên Viên Ly gật đầu một cái, trong mắt chứa một

nụ cười yếu ớt. Nghe được đối thoại của Hiên Viên Diễm cùng Hiên Viên
Ly, ba gã thị vệ bóng dáng chợt lóe, giống như quỷ mị rời đi Ngự Khôn
Cung. Nếu hoàng đế cùng Thụy vương đều lựa chọn tin tưởng Thượng
Quan Ngưng Nguyệt, bọn họ còn có thể nói cái gì đây?

"Phụ thân, đứng lâu như vậy, có mệt không?" Thượng Quan Ngưng

Nguyệt vẻ mặt nhàn nhạt quét một vòng Hiên Viên Diễm cùng Hiên Viên
Ly, sau đó bước một bước dài tiến lên, kéo Thượng Quan Hạo đến ghế dựa
bên cạnh, sau đó ấn Thượng Quan Hạo ngồi xuống. Tiếp nàng cũng lấy tư
thế lười biếng ngồi xuống bên cạnh Thượng Quan Hạo, ngón tay vung lên
vuốt sợi tóc vương bên má.

"Chuyện này. . ." Bị ấn ngồi trên ghế Thượng Quan Hạo lập tức hướng

mắt về phía hoàng đế Hiên Viên Ly, nhìn thấy Hiên Viên Ly hướng ông nhẹ
gật đầu, khóe miệng không nhịn được co rút , sau đó đưa tay lau một giọt
mồ hôi lạnh rỉ ra trên trán. Trong thiên hạ, sợ rằng trừ Nguyệt nhi của ông
ra, sẽ không có người thứ hai dám cuồng vọng như thế.

"Hí. . ." Chợt, Hiên Viên Ly thở một hơi lạnh, sau đó chỉ thấy mắt hắn

tối lại gương mặt trong nháy mắt vặn vẹo . Hắn dùng lực đem Hiên Viên
Diễm đẩy ra, đôi tay gắt gao níu lấy tóc của mình, thân thể không ngừng ở
trên long sàng lăn lộn.

"Ly, chống đỡ, chống đỡ a!" Hiên Viên Diễm liền vội vàng tiến lên đè

Hiên Viên Ly xuống, sau đó đem tay đang níu tóc của Hiên Viên Ly lôi ra,
thanh âm bất đắc dĩ cùng hốt hoảng hô.

"A!" Kèm theo một tiếng hô thê thảm, tròng mắt Hiên Viên Ly trong

nháy mắt đầy tơ máu. Độc trong người hoàn toàn phát tác, giống như vô số
lưỡi đao lăng trì thân thể hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.