tú hoa châm dạy dỗ bọn Tuyên vương phủ đến bây giờ bọn họ vẫn còn nhớ
như in, bọn họ cũng không dám trêu chọc tiểu thư.
"Phụ thân nếu là đột nhiên tới tìm ta, các ngươi nên trả lời như thế
nào?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhíu mày hỏi, nàng cũng không hy
vọng tướng quân phụ thân phát hiện không thấy nàng, sau đó mang theo
một đám lớn thị vệ đi đầy đường tìm kiếm tung tích của nàng.
"Tiểu thư đã đi ngủ rồi, trước lúc ngủ người đã phân phó không hy
vọng bất luận kẻ nào quấy rầy." Bọn thị vệ đưa tay lau một giọt mồ hôi lạnh
trên trán, sau đó cùng kêu lên trả lời.
"Rất tốt." Thượng Quan Ngưng Nguyệt hài lòng gật đầu một cái, bóng
dáng phút chốc đã biến mất. Khiêu khích người của nàng, là phải trả giá
thật lớn. Thụy vương, ngươi cố ý muốn nạp ta làm phi sao? Tuyên vương,
ngươi muốn đưa ta vào chỗ chết vậy sao? Ta tiễn hai ngươi đến cầu Nại Hà
uống canh Mạnh Bà nga!
Trong thư phòng Thụy vương phủ --
Bốn phía góc tường đều đặt một giá cắm nến bằng sứ thanh hoa cao
sáu thước (1 thước khoảng 0,33m), ở trên cùng những cây nến đang cháy
giống như hoa lan nở rộ, mỗi một cánh hoa là một cây nến đỏ chập chờn.
Giờ phút này Hiên Viên Diễm đang ngồi ở trên ghế, ngưng mắt nhìn bản đồ
địa hình nước khác đặt trên bàn, mà ở phía sau hắn là quản gia nghiêm
trang đứng.
"Vương Gia, giờ đã không còn sớm, ngài còn không đi ngủ sao?" Sắp
qua nửa đem, quản gia nhẹ giọng nhắc nhở. Hiên Viên Diễm cuộn lại bản
đồ trên bàn, từ trên ghế chậm rãi đứng lên, đem bản đồ thả vào một ngăn
kín ở trên vách tường, một lần nữa trở lại bên bàn ngồi xuống.
"Bổn vương chưa buồn ngủ." Hiên Viên Diễm nhàn nhạt nói, đưa tay
bưng ly trà trên bàn thong thả ung dung uống cạn.