ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1356

một cái ống gỗ tre nhỏ màu xám tro.

Một nam tử trung niên áo đen trong số đó, hàm răng hung tợn nghiến

chặt, âm thanh vô cùng lệ sát nói: “Mẹ kiếp! Đã chờ lâu như vậy rồi, hai
người kia rốt cuộc có tới hay không? Lão tử cũng đã ở ngoài cửa lớn cung
điện để gió lạnh thổi hơn một canh giờ rồi.”

“Hai người kia có đến đây hay không? Khoảng cách giữa hai bờ vực

sâu vạn trượng nhìn không thấy đáy đã rất xa rồi. Chúng ta không khởi
động cầu xích sắt, sao bọn họ có thể qua vực sâu vạn trượng chứ?”

Một nam tử trung niên áo đen khác, lỗ mũi lạnh lùng khẽ hừ nói: “Hai

người kia, hoặc là bị khoảng cách của vực sâu vạn trượng dọa mà lui, hoặc
là liền nhìn vực sâu vạn trượng mà ưu sầu đấy.”

Hắn thật sự có một chút không rõ ràng, cung điện Sinh Tử Môn bị

khoảng cách giữa hai bờ vực sâu vạn trượng, ngăn cách rất xa. Nếu bọn hắn
không khởi động cầu xích sắt, ngay cả khi bản lĩnh của hai người kia cao
cường hơn nữa, cũng tuyệt đối không có cách nào thành công đến được
cung điện Sinh Tử Môn.

Tại sao môn chủ lại nói, với bản lĩnh của hai người kia, có lẽ thật sự

có biện pháp vượt qua vực sâu vạn trượng.

Vì vậy liền để cho mười người bọn họ, cầm ống gỗ tre nhỏ màu xám

tro trong tay, kiên nhẫn chờ ở bên ngoài cửa chính cung điện Sinh Tử Môn,
tùy thời chuẩn bị triển khai hành động “nhiệt tình đón khách”?

Lại thêm một nam tử trung niên áo đen, hai mắt cười vô cùng dữ tợn,

trong môi bật ra tiếng cười giễu cợt mười phần thô lỗ: “Nói không chừng. .
. hai người kia ỷ mình có khinh công tuyệt đỉnh, ý đồ muốn bay qua vạn
trượng sâu trượng đấy. Kết quả, liền bất hạnh rơi vào vực sâu vạn trượng,
dẫn đến kết cục thịt nát xương tan vô cùng bi thảm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.